Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 670. Thiên Câu Tranh

Chương 670. Thiên Câu Tranh
Editor: Kingofbattle
Bên trong mật thất, Thiên Câu Tranh đột nhiên mở hai mắt ra, chân mày hơi nhíu lại.
Thiên câu sau ót hơi chấn động.
Ngay sau đó, liền cảm thấy thích thú.
Thiên câu ở tộc địa Cửu Vực, vậy mà bị kích phát!
Là ai làm ?
Thiên Câu Tranh vui mừng hớn hở, vội vàng truyền một tia ý niệm đến thiên câu ở Cửu Vực.
Những bóng người đang chiến đấu trong mật thất, trong thoáng chốc đã biến mất toàn bộ.
Bắt đầu ngưng tụ thành một cỗ chiến ý kỳ lạ, kế tiếp là một ý niệm kết nối, tựa hồ đang liên kết với một nơi tối tăm.
Thiên Câu Tranh rất cẩn thận, chỉ sợ xúc động Đại Đạo Cửu Vực mà nhận lấy bài xích.
Lần này, hắn chỉ dùng một tia ý niệm hàng lâm, vô cùng yếu ớt.
Hắn cũng sợ nếu ý niệm quá mạnh, dễ dàng dẫn tới Đại Đạo Cửu Vực bài xích.
Rốt cục, một tia ý niệm này đã phủ xuống Cửu Vực, xuất hiện bên trên thiên câu tại Cửu Vực.
Ý niệm vừa mới hàng lâm, thì Thiên Câu Tranh cảm thấy giật mình, hắn không ngờ lại có một cổ chiến ý, kích phát cộng hưởng với thiên câu, cho nên mới kích phát thiên câu.
Cổ chiến ý này, Thiên Câu Tranh cũng chẳng để ý, vì nó quá yếu.
Mới đầu hắn cũng không thèm để ý.
Ý niệm của hắn chỉ lướt qua gần thiên câu, đột nhiên nhìn thấy một thiếu niên nhân tộc.
Tựa hồ là quân cờ của mình ở Cửu Vực?
Thì ra là quân cờ của mình kích phát thiên cây, ngược lại là thu hoạch ngoài ý muốn.
Hiện tại có nên hàng lâm, chiếm lấy nhục thể của hắn?
...,, đây là?
Thiên Câu Tranh đột nhiên kinh hãi.
"Nhân tộc lại xuất hiện yêu nghiệt ? "
Vị thiếu niên nhân tộc này, chỉ có thực lực Đạo cảnh, vậy mà bộc phát ra chiến ý mạnh gấp trăm lần cảnh giới của hắn.
Quá khủng bố!
Khó trách có thể kích hoạt thiên câu.
Đúng là hạt giống tốt...!
Thiên Câu Tranh nở một nụ người dữ tợn, trong đầu chỉ có một ý niệm, chính là tiêu diệt gã yêu nghiệt nhân tộc này!
Mình có thể chiếm lấy nhục thể của hắn!
Ý niệm hơi chấn động một chút, rất nhanh đã ngừng lại.
Gia hoả này yêu nghiệt như thế, thiên phú lại khủng bố như thế, khí vận cũng rất hùng hậu.
Nếu như mình có thể thôn phệ hắn, lại hóa thành phân thân, chẳng lẽ không tốt sao?
Thiên Câu Tranh rơi vào trong trầm tư.
Ý niệm đã quay về Cổ Giới Hỗn Độn.
Thiên Câu Tranh ngồi trong mật thất, đang cân nhắc tính toán, có nên chuyển hóa đối phương thành phân thân hay không?
Nếu như muốn tạo ra một cỗ phân thân, tất nhiên thực lực không thể quá yếu.
Trực tiếp hủy đi, thì có chút đáng tiếc.
Yêu nghiệt có thiên phú bực này, hơn nữa chiến ý cũng rất mạnh, không phải rất phù hợp với tiêu chuẩn của Thiên Câu tộc sao?
Nếu như trở thành cỗ phân thân, tất nhiên có thể Khai Đạo.
Nếu như tu vi có thể tăng lên tới Khai Đạo Cửu Cực, mặc dù bản thân mình chưa chặt đứt căn nguyên, tiến thêm một bước, nhưng một khi phân thân liên thủ cùng bản tôn, thì trong hàng ngũ Khai Đạo Cửu Cực có ai là đối thủ của mình?
Cho dù có gia hoả vừa chặt đứt căn nguyên, nhưng nếu chưa có đột phá gì lớn, cũng không thể chống lại mình!
Thiên Câu Tranh đã động tâm.
Ý niệm của hắn lại hàng lâm xuống thiên câu ở Cửu Vực, quan sát Tiêu Lương, hắn phát hiện chiến ý trên người Tiêu Lương, tựa hồ ngày càng mãnh liệt.
Dường như sắp lột xác.
Thực lực chỉ có Đạo cảnh, vậy mà chiến ý có thể lột xác?
Tuyệt thế yêu nghiệt....
So với chiến ý của mình lúc trước, còn mạnh hơn gấp bội.
Chiến Chi Đạo, đã vượt xa mình trước đó.
Đây là đại cơ duyên!
Nếu như mình chặt đứt căn nguyên, sau đó lại dời căn nguyên lên người phân thân......
Tưởng tượng ra như vậy, Thiên Câu Tranh liền ra quyết định, phải bắt tiểu tử nhân tộc này trở thành phân thân của mình.
Sau đó kế thừa thiên phú cùng khí vận của hắn.
Lúc này Thiên Câu Tranh bắt đầu chuẩn bị.
Muốn phân thân lớn mạnh, nhất định phải gia tăng tu vi.
Trong đại kiếp, chính là thời cơ giúp tu vi đột phá.
Không thể thiếu chí bảo được.
Tiểu tử nhân tộc này, hình như dùng vũ khí loại thương.
Nhục thể cũng rất mạnh.
Trong nháy mắt này, Thiên Câu Tranh đã vì Tiêu Lương, mà vạch ra đủ loại kế hoạch, chí bảo giúp hắn gia tăng tu vi.
Nếu là phân thân của mình, làm sao có thể thiếu chí bảo được?
Thiên Câu Tranh vội vàng rời khỏi mật thất, trực tiếp ra khỏi tộc địa Thiên Câu tộc, bay về một chỗ nào đó.
Bên này có một thế lực nhỏ, sở hữu một kiện chí bảo, phải đoạt đến tay!
Mặc dù đây là thế lực phụ thuộc Thần tộc, nhưng không trọng yếu.
Đã lọt vào mắt của mình, nhất định phải cướp bằng được.
Không giao ra thì chiến một trận!
Thiên Câu Tranh rất bá đạo, khiến cho thế lực phụ thuộc Thần tộc kia, tức giận đến hộc máu.
Cường giả Thần tộc cũng nổi giận.
Nhưng mà, Thiên Câu Tranh lại nói ra một câu: "Hôm nay ta không rảnh chiến đấu, nếu ngươi dám ngăn ta, về sau mỗi ngày ta sẽ tìm ngươi chiến đấu! "
Gương mặt cường giả Thần tộc đầy hắc tuyến, cuối cùng không có ra tay.
Vì một kiện bảo vật của thế lực phụ thuộc, mà dây dưa cùng Thiên Câu Tranh thì không đáng.
Thiên Câu tộc khốn khiếp, nổi tiếng là khó gặm.
Cường giả của thế lực kia, sắc mặt cũng rất bất đắc dĩ, chỉ biết chấp nhận như vậy.
Thiên Câu tộc chó má, lên cơn điên gì vậy, thế mà lại nhòm ngó chí bảo nhà mình ?
Đáng lẽ kiện bảo vật này không thể hấp dẫn cường giả cấp bậc như Thiên Câu Tranh mới đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận