Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 944. Ác Ma Giáng Lâm (3)

Chương 944. Ác Ma Giáng Lâm (3)
Editor: Kingofbattle.
Bên ngoài thiên địa.
Miểu đã vận dụng chí bảo dây thừng vàng kim.
Kết quả, vậy mà không thể giam cầm Cực.
Hơn nữa, dây thừng cũng biến mất vô tung.
Hắn có cảm giác khó tin, đây chính là bảo vật của sư tôn....
Bên trong ẩn chứa một tia lực lượng của sư tôn.
Ngay cả Ngục Đạo Cổ Thần cũng phải bị trói buộc.
Cực, làm sao hắn có thể tránh thoát?
Hơn nữa, dây thừng vàng kim đã đi đâu?
Bất luận như thế nào, Cực đều không có khả năng đối phó với dây thừng vàng kim.
Thần sắc Phiêu lộ vẻ ngưng trọng.
Dường như vừa rồi Cực đã tiến hành một loại luân chuyển, tựa hồ chuyển dời dây thừng trói buộc đến một nơi khác.
Đây là môn đại thuật gì?
Thậm chí ngay cả chí bảo dây thừng cũng bị thay thế.
"Nếu là Tiên tổ, tất nhiên ta phải nhượng bộ lui binh, nhưng chỉ bằng một sợi dây thừng, đã muốn trói buộc ta? "
Cực lạnh lụng nhìn Miểu.
Bước tới một bước, khinh thường các tộc Cửu Vực.
"Ta đứng ở đây, kẻ nào không phục thì đến chiến một trận! "
Toàn trường đều tĩnh lặng!
Không có cường giả nào dám xuất thủ.
Đám người vây xem đều nhìn về phía Cực, trong đáy mắt tràn đầy vẻ kiêng kị.
Quá mạnh mẽ!
Cực đạo, thật không ngờ quá khủng bố!
Thân hình Phiêu khẽ động, chắn ở trước người Miểu, cảnh giác liếc nhìn Cực.
Cực chỉ nhìn nàng một cái, sau đó ánh mắt dời về phía Ma tộc.
"Trước đây, ta từng đánh chết một tên thủ lĩnh Ma tộc, là hậu duệ Ác Ma? "
Tay phải khẽ rung, trong lòng bàn tay xuất hiện một thanh kiếm.
Thanh kiếm này chính là do cực đạo chi lực biến thành.
Không có kiếm ý lăng lệ ác liệt, cũng không có khí tức sát phạt cường đại.
Nhưng mà, lại có một loại khí thế sắc bén đến cực hạn.
Sắc mặt Phệ Ma thoáng ngưng trọng, trên người xuất hiện một vòng xoáy phát ra lực cắn nuốt kinh khủng, không ngừng cắn nuốt khí tức Hỗn Độn ở xung quanh.
Cực, mang đến cho hắn cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Thậm chí là nguy cơ mất mạng!
Xoát!
Mấy vị cường giả Siêu Thoát Thiên Địa cùng xuất hiện bên cạnh Phệ Ma, trên người đều vận chuyển Đại Đạo chi lực.
Đều là cường giả Siêu Thoát Thiên Địa của các tộc, đến lúc này phải liên thủ mới được.
Nếu không, Phệ Ma vừa chết, ai có thể chống lại Cực?
Bọn hắn tuyệt không thể ngờ, Cực, vị Đệ Tam Tổ này lại có thực lực khủng bố đến vậy.
"Nếu như đã ra tay, thì rút lui cũng đã muộn, cùng xuất thủ một lượt đi. "
Phệ Ma nhìn về phía vị Siêu Thoát Thiên Địa trong Cổ Giới Hỗn Độn.
Sắc mặt Đối phương ngưng trọng, thân hình thoáng động, cũng bay tới bên cạnh Phệ Ma.
Đây là muốn liên thủ chống lại Cực.
Hạ xách đao bước lên, đao quang chiếu khắp Hỗn Độn, khí thế liên tục đề thăng.
Tuyền cùng Thuỷ Liên cũng xuất thủ.
Mị lại nhằm vào Miểu không buông.
Phiêu khẽ nhíu mày, quay đầu lại nhìn thoáng qua Miểu, lại đảo mắt về phía Cực, do dự khó quyết.
Cực chém ra một kiếm, đây là một kiếm ẩn chứa sức mạnh cực hạn, xé rách không gian, hơn nữa dường như là thăng hoa trong cực hạn.
Lực công kích lập tức tăng vọt, đã vượt qua sức mạnh cảnh giới của hắn.
Hạ cũng chém xuống một đao.
Thuỷ Liên và Tuyền đều ra tay cùng lúc.
Phệ Ma dẫn theo mấy vị cường giả, đồng loạt ra tay, Đại Đạo chi lực mãnh liệt, trực tiếp xé rách một mảnh không gian Hỗn Độn.
Oanh!
Đại Đạo chi lực chấn động, Phệ Ma lùi lại vài bước, trên trán nhỏ xuống một vòi máu tươi!
Ánh mắt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nhiều người liên thủ thế này, vậy mà vẫn bị Cực đánh bị thương.
Lực lượng một kiếm kia cực kỳ sắc bén, xuyên thủng Đại Đạo chi lực, xuyên thủng phòng ngự thiên địa.
Trực tiếp làm hắn bị thương.
Ngay lúc Cực chuẩn bị ra tay thêm lần nữa.
Bỗng nhiên, trong Hỗn Độn xuất hiện một cỗ khí tức hung ác khủng bố.
Tràn ngập ác ý vô biên.
Cường giả cảnh giới thấp hơn Siêu Thoát Thiên Địa, tự đáy lòng nổi lên cảm giác sợ hãi.
Đám người Hồng liền biến sắc.
Nghĩ tới người kia trong truyền thuyết.
Thần sắc Tuyền vô cùng ngưng trọng.
Lui trở về bên người Sở.
Thuỷ Liên cũng giống như thế.
Hạ quay trở về bên đám người Hồng, kích phát Đại Đạo chi lực che chở cả đám Khai Đạo giả nhân tộc.
Thái nuốt một ngụm nước bọt.
Từ trước đến nay hắn to gan bằng trời, vậy mà lúc này trong lòng tràn ngập cảm giác sợ hãi, giờ khắc này hắn đã ý thức được, bởi vì thực lực của mình quá yếu, cho nên mới chịu ảnh hưởng nặng nề.
Hắn cuống quít vận chuyển lực lượng ngọc phù trên tay, phát ra một cỗ uy thế, ngăn cản cỗ khí tức tà ác kia.
"Nhân tộc chính là loài bò sát ti tiện, vậy mà cũng xuất hiện một người như ngươi. "
"Chuyện tốt, chuyện tốt.... "
"Nếu ăn sống, có lẽ càng thêm thơm ngon! "
Giọng nói kèm theo một cỗ ác ý, vừa chói tai lại khó nghe, khiến cho người ta kìm lòng không được mà sản sinh cảm giác sợ hãi.
Phệ Ma thở dài một hơi.
Đám cường giả Siêu Thoát Thiên Địa bên phe Phệ Ma cũng thở dài một hơi.
Phiêu cùng Đình, sắc mặt đều ngưng trọng hẳn lên.
Tam tộc Tiên Thần Ma, vẫn luôn có chút mâu thuẫn.
Nhất là Ma tộc.
Hơn nữa, Ma tộc vốn ngông cuồng bá đạo, lại rất tàn bạo, phần lớn đều không màng tới hậu quả, là loại không sợ chết.
Nếu như không có cường giả chấn nhiếp, rất có khả năng đối phương không chút kiêng dè, làm ra những chuyện gì.
Ác ý bốc lên cuồn cuộn, ma khí dày đặc.
Một tồn tại khủng bố phủ xuống, đầu tóc người này như quái trùng, hai bên sườn mọc một hàng mắt quái dị, dữ tợn kinh khủng.
Ác Ma!
Đây là một vị thân truyền của Ma Tổ, tàn bạo nhất, hung danh hiển hách nhất.
Thực lực rất cường đại.
Vượt xa vị thân truyền như Xích Ma.
Ác Ma vừa hàng lâm, sắc mặt Sở bắt đầu nặng nề.
Phệ Ma cung kính xoay người hành lễ.
"Phệ Ma, bái kiến sư huynh Ác Ma! "
Ngay cả là đồng môn sư huynh đệ, hắn cũng rất kính sợ Ác Ma.
"Bị loài bò sát đánh bị thương, đúng là vứt hết mặt mũi của sư tôn! "
Ác Ma lườm Phệ Ma, lạnh lùng thốt ra.
Phệ Ma không dám đáp lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận