Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 200. Thổ lộ lời trong lòng cũng sai ư ?

Chương 200. Thổ lộ lời trong lòng cũng sai ư ?
Editor: Kingofbattle
Sau khi rời khỏi lãnh địa Sở gia, Sở Vân quay đầu nhìn về phương hướng tiểu viện, trong lòng nghĩ thầm: "Thập tam ca, dường như rất lợi hại. "
Nàng đã đột phá Chân cảnh tầng chín, vậy mà vẫn không nhìn thấu thực lực của Sở Huyền.
sau khi Sở Vân rời đi, đầu tiên chính là tiến về Hắc Nguyệt Lâu, mua sắm tin tức về di tích cổ.
Hoặc là nơi nào có bán thiên tài địa bảo nâng cao tư chất.
Thân là một Luyện Đan Sư, hơn nữa còn là một Luyện Đan Sư có thực lực mạnh mẽ, tự nhiên sẽ không thiếu tiền.
Nhất là sau khi lừa gạt toàn bộ tài sản của Tiểu Tà Vương.
Cho nên hiện tại, thứ nàng không thiếu đó là tiền.
Tần quốc, Tử Nguyệt quận, trong một toà thành nào đó.
Dưới một đình nghỉ mát trong đại viện, Tiểu Tà Vương mặc áo trắng, lưng đeo ngọc bội, phong độ nhẹ nhàng, bộ dạng rất giống một công tử tuấn tú.
Đã không còn tà khí cùng hung ác của trước kia.
Uông Quái đứng ở bên ngoài đình nghỉ mát, nhìn thấy bộ dạng công tử chính đạo của Tiểu Tà Vương, trong lòng hắn rất suy sụp.
Thậm chí Tiểu Tà Vương còn yêu cầu hắn, thay đổi một bộ quần áo chỉnh chu, ăn mặc ngay thẳng, không cần lộ ra khí chất tà tu.
Hết thảy mọi chuyện, đều vì theo đuổi Sở Vân.
Hắn cũng không biết, rốt cuộc là đầu óc của Tiểu Tà Vương xảy ra vấn đề gì, tại sao lại chết mê chết mệt cô nương kia.
"Hỏng rồi, toàn bộ Vương đình đều hỏng rồi. "
Uông Quái đối với tương lai Tà Vương Đình, đã tràn đầy tuyệt vọng.
Lão Tà Vương té giếng, vậy mà ủng hộ Tà Vương ban hành luật mới, hoàn toàn không còn chút bản sắc tà tu gì cả.
Tà Vương thì khỏi phải nói, thần trí không được bình thường.
Hiện tại Tà Vương Đình, đã công bằng chính trực hơn xa Đế Quốc Đại Càn.
Không còn chút gì là bộ dáng tà tu.
Hắn vốn gửi hi vọng vào Tiểu Tà Vương, tương lai có thể thay đổi Tà Vương Đình.
Dù sao, Tiểu Tà Vương còn muốn biến thái, tàn khốc hơn bất kỳ vị tà tu nào trước đây.
Kết quả thì sao?
Chỉ có ra ngoài một lần, gặp gỡ một cô nương, đột nhiên trồng cây si.
Lần trước, hắn dâng toàn bộ gia sản cho cô nương kia, còn cảm thấy rất vui mừng.
Đã vậy còn vì cô nương này, mà học đòi cả tà quy chính, làm người chính trực.
Tà Vương đời này cùng Tà Vương đời sau, đầu óc đều không bình thường, làm sao mà Vương đình còn hy vọng đây?
Tâm trạng Uông Quái rất sa sút.
Giờ phút này, trong đình nghỉ mát, Tiểu Tà Vương đang nói chuyện cùng một gã, nổi danh là cao thủ hái hoa ở Tử Nguyệt Quận, thỉnh giáo một ít chuyện lấy lòng nữ nhân.
"Tà huynh, hiện tại không còn thịnh hành chuyện gọi nữ nhân là bảo bối, quá tục tĩu, quá buồn nôn. "
"Vậy thì kêu là cái gì? "
"Gọi là bảo, có hiểu không? Đừng thấy chỉ chênh lệch một chữ, nhưng ngữ cảnh lại khác nhau hoàn toàn. "
Trên mặt Tiểu Tà Vương lộ vẻ đã hiểu.
Lại hỏi: "Thai huynh, phải nói những chuyện gì mới lấy lòng được nữ nhân...? "
"Huynh đã hỏi đúng chuyên gia rồi đó. "
Thai huynh liền tỏ ra hăng hái, nói: "Có nhìn thấy cá trong nước không? "
"Thấy được, nhưng mà có liên quan gì? "
Tiểu Tà Vương rất nghi hoặc.
"Như thế nào lại không liên quan? Huynh phải dùng tất cả những gì huynh thấy, huynh nghĩ, để diễn tả tâm ý chân thành của mình đối với nàng."
Thai huynh tiếp tục nói: "Huynh nghe thử xem, Bảo, ta thích cá, giống như cá rán cần mỡ, ta sẽ yêu nàng đến khi nàng không còn thở nữa! "
Hai mắt Tiểu Tà Vương liền sáng ngời, dường như đã hiểu ra điều gì.
Phảng phất như nhìn thấy một thế giới khác.
"Thai huynh đúng là thầy tốt bạn hiền, ta đã hiểu. "
Ý chí của Tiểu Tà Vương liền sục sôi, hận không thể trực tiếp nhìn thấy Sở Vân, nói lên vô số lời âu yếm.
Ngay lúc này, Uông Quái bất đắc dĩ truyền âm qua: "Điện hạ, Sở cô nương đã xuất hiện ở Tử Nguyệt quận. "
"Thai huynh, xin cáo từ, ngày sau lại thăm hỏi. "
Tiểu Tà Vương không thể chờ đợi được nữa, thần trí sớm đã bay tới trên người Sở Vân.
Sở Vân đang tìm kiếm linh dược.
Thì thấy một người đang gấp gáp chạy tới.
Nàng hơi nhíu mày, là Tiểu Tà Vương?
Phía xa đã truyền tới giọng nói của Tiểu Tà Vương, trước sau như một, giọng nói chan chứa tình cảm.
"Bảo, vừa rồi ta có té một cái, vì sao lại té ngã? Bởi vì muốn ngủ cùng nàng! "
Sở Vân liền tức điên.
Tên vô lại Tiểu Tà Vương này, đây là muốn chết sao?
"Ngươi đi chết đi! "
Vừa phất tay đã vung một chưởng.
Dùng thực lực Chân cảnh tầng chín của nàng, Tiểu Tà Vương không thể ngăn cản.
Thời khắc mấu chốt, Uông Quái liền xuất hiện, ngăn ở trước người Tiểu Tà Vương.
Phốc!
Dù cho gần đây Uông Quái chỉ mới đột phá Chân cảnh tầng tám, nhưng dưới một chưởng của Sở Vân, thân hình đã bay ngược ra sau, trên miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Còn đè lên người Tiểu Tà Vương, bay ra hơn mười mấy trượng.
"Điện hạ chạy mau! "
Trong lòng Uông Quái rất hoảng sợ, từ lúc nào mà thực lực Sở cô nương lại trở nên mạnh như thế ?
Hay là trước kia che giấu thực lực?
Hắn vừa bò dậy, đã nhắc Tiểu Tà Vương bỏ trốn.
Nhưng Tiểu Tà Vương vẫn chưa từ bỏ ý định, hắn đang suy nghĩ cẩn thận, vì sao câu nói đầu tiên đã chọc giận Sở Vân?
Thổ lộ lời trong lòng cũng sai ư ?
"Bảo, ta......"
Uông quái đã triệt để suy sụp, cuống quít bịt mồm Tiểu Tà Vương, nhanh chóng bỏ chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận