Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 453. Các vị đạo hữu có Hỗn Độn thạch ?

Chương 453. Các vị đạo hữu có Hỗn Độn thạch ?
Editor: Kingofbattle
Sở Huyền hút tới một hòn đá to bằng đầu nắm tay, hòn đá này đen tuyền, bên trên có một loại khí cơ đặc thù, khí tức hỗn độn thu liễm không tan.
Ầm ầm!
Sở Huyền vận dụng Diệt Chi Đạo Tắc, công kích hòn đá trên tay.
Kết quả, hòn đá nhỏ này không bị tổn hại một chút nào.
Ầm ầm!
Hắn dung hợp tất cả đạo tắc, ngưng tụ thành một đại đạo thu nhỏ, công kích trên tảng đá thêm lần nữa.
Kết quả, vẫn không thể tổn hại dù chỉ một vết xước.
Cường độ cứng rắn của hỗn độn thạch, vượt quá sức tưởng tượng.
Hắn là cường giả Đạo cảnh 7 quan, hơn nữa đạo tắc đã ngưng tụ thành đại đạo bản thu nhỏ, uy lực trước đó, vượt xa so với võ giả Đạo cảnh 7 quan bình thường.
Vẫn không thể lưu lại vết trầy trên hỗn độn thạch.
Khó trách có thể củng cố đại đạo, củng cố thiên địa.
Sở Huyền lấy Tích Địa Thư ra, trang sách mở rộng, cắt một vết trên hỗn độn thạch.
Tích Địa Thư, có thể mở ra địa giới, tất nhiên uy lực của nó không thể khinh thường.
Xoẹt xẹt!
Trên hỗn độn thạch xuất hiện một vết nứt.
Vết nứt này cũng không sâu.
Sở Huyền tiếp tục dùng Tích Địa Thư, liên tục chém mấy lần, mới có thể cắt đứt hòn đá nhỏ như vậy.
Mà vận dụng Tích Địa Thư, Sở Huyền tiêu hao không nhỏ.
Thu hồi Tích Địa Thư, Sở Huyền lại lấy ra Khai Thiên Bút.
Khai Thiên Bút cũng là chí bảo, có thể khai thiên trong hỗn độn hư vô, đủ để chứng tỏ uy lực không thua món trước.
Cắt ra hỗn độn thạch, có lẽ không thành vấn đề.
Xoẹt xẹt.
Liên tục vận dụng Khai Thiên Bút, Sở Huyền tiêu hao khá nhiều, rốt cục đã cắt hòn đá nhỏ như vậy ra thành mười khối.
Đặt mấy viên hỗn độn thạch nho nhỏ lên trên mặt bàn, Sở Huyền liền thu nạp đạo vận để khôi phục tiêu hao.
Mấy viên hỗn độn thạch nhỏ này, đồng dạng là chí bảo.
Sở Huyền phát ra tin tức cho Khai Đạo giả trong hội : "Chư vị đạo hữu, có vị nào từng sở hữu hỗn độn thạch hay không? "
"Hỗn độn thạch? "
Hồng Nguyên Sơ lắc đầu nói: "Hồng mỗ chưa chạm qua, bất quá nghe đồn Hỗn Độn Thạch chính là chí bảo. "
Đám người Ma Đồ cũng tỏ vẻ chỉ từng nghe nói, chưa từng thu được.
Long Quân mở miệng nói: "Có phải là tảng đá màu đen tuyền? Cực kỳ đặc biệt, có tác dụng củng cố đại đạo. "
Sở Huyền khẽ giật mình, Long Quân từng thấy qua?
Hoặc là, hắn có Hỗn Độn thạch?
Không thể nào, hắn không có biện pháp rời khỏi đại đạo, làm sao có thể đạt được Hỗn Độn thạch?
Hay là, ở bên trong đại đạo có Hỗn Độn thạch ?
"Đúng vậy, chẳng lẽ Long đạo hữu đã thấy qua? "
"Đúng thế, ta không nhớ rõ lúc đó là khi nào, từng trên đại đạo nhìn thấy một người, trong tay hắn cầm một hòn đá nhỏ, vật ấy giúp cho hắn đi trên đại đạo rất dễ dàng. "
Long Quân gật đầu nói: "Nghe ngươi nói như vậy, vật kia rất có thể là Hỗn Độn thạch. "
"Hỗn Độn thạch, rất khó tìm hay sao? "
Sở Huyền lộ vẻ nghi ngờ, hỏi dò.
Đám người Hồng Nguyên Sơ đều bối rối, nghe giọng điệu của ngươi, Hỗn Độn thạch rất dễ tìm được hay sao?
Con mẹ nó, chúng ta cũng chỉ nghe nói, ngay cả hình dạng nó thế nào cũng không biết....
"Sở đạo huynh có Hỗn Độn thạch sao? "
Long Quân tò mò hỏi một câu.
Sở Huyền lắc đầu nói: "Cũng không phải Hỗn Độn thạch, Sở mỗ chỉ có một tòa Hỗn Độn Cổ Sơn mà thôi. "
Bên trong hội liền lặng ngắt như tờ.
Cái gì mà chỉ có một tòa Hỗn Độn Cổ Sơn mà thôi?
Đó là nguyên một ngọn núi...!
Một tảng đá có thể so sánh được với nó sao?
Chắc chắn Sở đạo huynh là siêu cấp đại lão.
"Hỗn Độn Sơn là thứ gì? "
Long Quân tiếp tục hỏi.
"Cũng chỉ lớn hơn Hỗn Độn thạch một chút, không có gì kỳ lạ. "
Sở Huyền trả lời rất tuỳ tiện.
Kế tiếp lại nói sang chuyện khác, không muốn đề cập tới chuyện Hỗn Độn thạch.
Hắn lại hỏi: "Chư vị đạo hữu, đại đạo có điểm cuối hay không? có giới hạn hay không ?"
"Đại đạo không có tận cùng? "
Hồng Nguyên Sơ mở miệng nói.
"Đại đạo vô hình, đại đạo có mặt khắp nơi, tất nhiên là không có bờ bến, vô tận."
Ma Đồ cũng mở miệng nói theo.
Đây đã thuộc về luận đạo.
Tất cả võ giả Đạo cảnh bên trong hội đều nín thở, lắng nghe các vị đại lão luận đạo.
Hồng Nguyên Sơ và đám Khai Đạo giả, đều rất ngạc nhiên, không hiểu vì sao Sở Huyền lại hỏi như thế.
"Khai Đạo giả chúng ta, nên mở một hội khác luận đại đạo, chớ để ảnh hưởng tới đạo tâm của mấy tiểu hữu. "
Sở Huyền thấy thời cơ chín muồi, lúc này mới mở miệng nói.
"Sở đạo huynh nói chí lý. "
Mấy người Hồng Nguyên Sơ lần lượt phụ họa theo.
Đám võ giả Đạo cảnh còn lại, đều bó tay rồi.
Người này khơi gợi trí tò mò của cả bọn, kết quả bỏ chạy?
Ma Đồ vẫn không quên trào phúng Thuật Dương.
"Phế vật Thuật Dương, tiếp tục lăn lộn cùng đám tiểu bối đi, gia gia muốn đi Khai Đạo Hội. "
Thuật Dương tức điên, đồng thời cũng rất uất ức.
Lúc trước gia nhập hội, chưa gặp được gia hoả Ma Đồ này, hắn còn có thể bảo trì phong phạm tiền bối, luận đạo giúp đám tiểu bối.
Sau này, nhất là khi Ma Đồ gia nhập, thường xuyên trào phúng hắn.
Khiến cho hắn cũng không còn mặt mũi nhìn đám tiểu bối.
Không muốn ở lại đây nữa.
Quá mẹ nó tổn thương lòng tự tôn.
Sở Huyền cũng cạn lời.
Gã Ma Đồ này, có phải ôm thù lớn với Thuật Dương hay không....
Nếu không thì, tại sao đúng lúc này, cũng không quên đâm Thuật Dương một dao?
Không để ý đến ân oán của bọn hắn, Sở Huyền tạo ra một hội cho Khai Đạo giả.
Kéo tất cả Khai Đạo giả vào trong Khai Đạo Hội.
Đương nhiên, bọn hắn vẫn xem được tin tức bên trong Đại Đạo Hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận