Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 899. Tiểu Sư Đệ (2)

Chương 899. Tiểu Sư Đệ (2)
Editor: Kingofbattle.
Trong lòng Hồng Nguyên Sơ thấp thỏm bất an, bắt đầu hỏi thăm trong Đại Đạo Hội.
"Sở đạo huynh, Cửu Vực phát sinh đại biến cố, chúng sinh có cảm giác tai ách hàng lâm, là cớ gì? "
"Đừng có hoảng sợ. "
Sở Huyền an ủi: "Chỉ là một vị đệ tử của ta chào đời mà thôi. "
Hồng Nguyên Sơ trợn mắt trắng dã.
Tất cả thành viên trong Khai Đạo Hội đều trợn mắt há mồm.
Là đệ tử Sở đạo huynh chào đời?
Vừa sinh ra liền dẫn phát biến cố khủng bố như thế.
Rốt cuộc đệ tử của hắn là ai?
Bọn hắn càng nghĩ càng cảm thấy lạnh run.
Hồng Nguyên Sơ liền suy đoán, Sở Huyền dừng chân ở Cửu Vực, phải chăng nguyên nhân là do chờ đợi đệ tử hắn chào đời?
"Vị đệ tử này của Sở đạo huynh, thiên tư mạnh tới cỡ nào..., vừa sinh ra liền kéo theo dị tượng như thế! "
Hồng Nguyên Sơ thở dài nói ra.
"Xem như cũng được, vừa sinh ra liền có tu vi Khai Đạo cảnh, ngang ngửa với Cổ Thần Hỗn Độn trước đây. "
Sở Huyền nói một cách nhẹ nhàng.
Tựa hồ thiên tư của vị đệ tử này không đáng nhắc tới.
Một đống người trong Khai Đạo Hội, lại bị chấn kinh đến mức câm nín.
Vừa chào đời liền khai đạo?
Có thể sánh vai với Cổ Thần Hỗn Độn trong truyền thuyết.
Bọn hắn lại nghĩ đến bản thân mình, vất vả khổ tu vô số năm tháng, mới có thể bước vào Khai Đạo Cảnh.
Mà đệ tử của Sở đạo huynh thì sao?
Vừa chào đời liền khai đạo.
Chênh lệch thế này, quả thật khiến người ta cắn lưỡi muốn chết!
Mà thiên tư khủng như thế, Sở đạo huynh chỉ cảm thấy cũng được?
Vậy thì cấp bậc của Sở đạo huynh là gì?
Bọn hắn không dám tưởng tượng!
Răng rắc!
Bên trên Đại Đạo, quả trứng ách khí vỡ nát.
Bên trong lớp trứng là một đứa trẻ được bao quanh bởi ánh sáng pháp tắc.
Hai mắt nó mở ra, chu cái miệng nhỏ, không khóc, không có ồn ào.
Mà nó đang thôn phệ ánh sáng pháp tắc quanh người, cắn nuốt vỏ trứng do Ách Khí Đại Đạo biến ra.
Từ lúc thôn phệ, nó bắt đầu lớn lên rất nhanh.
Trong cơ thể nó sinh ra một đầu Đại Đạo.
Thiên Sinh Khai Đạo!
Cảm giác tai ách càng mãnh liệt.
Khi Ách Chủ Hỗn Độn trưởng thành, cảm giác tai ách càng phát ra mãnh liệt, chúng sinh Cửu Vực cực kỳ lo lắng.
Trẻ vừa mới sinh khóc ầm ĩ không dứt.
Thiên Đạo cũng chấn động.
Toàn bộ thiên địa Cửu Vực, tựa hồ bị tai ách bao phủ.
Một vài tồn tại đặc thù đang lẩn trốn, trong lòng đều sinh ra sợ hãi, có cảm giác muốn trốn chạy khỏi đây.
Sở Huyền khẽ chau mày, ảnh hưởng lần này quá lớn.
Lúc này Ách Chủ Hỗn Độn đã chào đời, cũng nên khống chế biến cố Cửu Vực một chút, loại bỏ bớt ảnh hưởng tai ách.
Đây chính là thiên địa của mình.
Lúc Ách Chủ Hỗn Độn còn đang trong giai đoạn ấp trứng, Sở Huyền sợ tạo thành quấy nhiễu đối với nó, cho nên hắn không có ra tay can thiệp.
Hiện tại, Ách Chủ Hỗn Độn đã sinh ra, đang trong quá trình phát triển, hắn cũng nên ra tay can thiệp.
Không thể để tai ách kéo dài nữa.
Hơn nữa, Ách Chủ Hỗn Độn giai đoạn sơ sinh, hẳn là chưa thể khống chế đặc tính tai ách kia.
Nếu để tai ách kéo dài, tất nhiên sẽ dẫn theo một loạt biến cố.
Thậm chí còn mang đến tai ách khắp Cửu Vực.
Trong tay Sở Huyền xuất hiện một hạt châu.
Đây là Định Ách Châu.
Hắn khẽ vung tay áo, Định Ách Châu liền xuất hiện ở hạch tâm của Đại Đạo.
Hạt châu tản mát ra ánh sáng nhàn nhạt.
Cảm giác tai ách lập tức biến mất, Cửu Vực khôi phục về trạng thái bình thường.
Tai ách đã biến mất.
Chúng sinh trên Cửu Vực đều có cảm giác sống sót sau kiếp nạn.
Thậm chí có người trực tiếp cảm ngộ, đột phá bình cảnh.
Sở Huyền tiếp tục quan sát Ách Chủ Hỗn Độn, theo dõi quá trình hắn trưởng thành.
Ách Chủ Hỗn Độn từ trạng thái trẻ con, lớn lên thành hài đồng.
Kế tiếp không ngừng phát triển.
Tốc độ cực kỳ nhanh.
Nhân tộc bình thường, cần thời gian vài chục năm mới có thể phát triển đến trạng thái trưởng thành.
Còn Ách Chủ Hỗn Độn, bất quá chỉ cần nửa ngày.
Hiện tại đã phát triển thành một thiếu niên tuấn tú, khoảng mười bảy mười tám tuổi.
Đến hiện tại, hắn không có tiếp tục phát triển nữa.
Mà duy trì lấy bộ dáng thiếu niên.
Đại Đạo trong cơ thể cũng bắt đầu phát triển.
Trăm dặm, ngàn dặm, vạn dặm.
Sau một ngày, Đại Đạo của Ách Chủ Hỗn Độn phát triển đến vạn dặm.
Vỏ trứng Ách Khí Đại Đạo đã bị hắn ăn sạch sẽ.
Ánh sáng pháp tắc cũng bị cắn nuốt chẳng còn chút gì.
Pháp tắc Thiên Đạo bắt đầu chiếm lấy chỗ hạch tâm trong Đại Đạo Cửu Vực.
Mà chỗ hạch tâm Đại Đạo, vậy mà xuất hiện tình trạng gia tăng lực lượng, tựa hồ đang khôi phục.
Theo Ách Chủ Hỗn Độn chào đời, lực bài xích của Đại Đạo cũng đang có dấu hiệu biến mất.
Bất quá, hiện giờ Thiên Đạo làm chủ.
Sở Huyền tiếp tục duy trì lực bài xích của Đại Đạo.
Trên người Ách Chủ Hỗn Độn lượn lờ tai ách.
Hắn đã có thực lực khai đạo vạn dặm, nhưng vẫn chưa thể khống chế tai ách trên người.
Sở Huyền khẽ phất tay áo, một kiện y phục bay tới trước người hắn.
Ách Chủ Hỗn Độn nhận lấy y phục rồi mặt lên.
Giọng nói lộ ra non nớt, cũng không giống thiếu niên.
"Sư tôn! "
Trên mặt Sở Huyền lộ ra ý cười.
Ăn hết tạo hoá của mình, tự nhiên có ấn ký của mình, vừa sinh ra liền biết có một vị sư tôn như hắn.
"Thông minh lắm. "
Sở Huyền khẽ phất tay áo, mang Ách Chủ Hỗn Độn vào tiểu viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận