Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 734. Đệ Tứ Tổ, Hồng (3)

Chương 734. Đệ Tứ Tổ, Hồng (3)
Editor: Kingofbattle
Chắc chắn Cửu Vực đã xảy ra một vài biến cố, nếu không thì tại sao Ách Khí Đại Đạo lại xuất hiện?
Chỉ sợ, Đạo Kiếp lần này không hề tầm thường.
Tuy là Liệt Ma Tôn đã thoát khỏi Đại Đạo Cửu Vực, chưa hẳn Đạo Kiếp có thể ảnh hướng đến hắn, nhưng mà dù sao thì Cửu Vực cũng là thế giới đầu tiên do Hỗn Độn sinh ra.
Địa vị của nó rất quan trọng.
Hắn có thể quật khởi, không thể tránh khỏi liên quan tới Cửu Vực.
Đối với các tộc Cửu Vực mà nói, đây chính là một tòa bảo địa.
Huống chi, từ lúc khai đạo đến nay, Đại Đạo của hắn gần như không thể mở rộng thêm nữa.
Cũng phải vay mượn cảm ngộ từ Cửu Vực, sau đó mới có thể tiếp tục khai đạo.
Có người đột phá thành công, nhưng lại có rất nhiều người không thể đột phá, bởi vì không đủ cảm ngộ!
Bức tường kia giống như một đạo lạch trời, cản trở vô số Khai Đạo giả.
Hơn nữa, thế giới Cửu Vực đang mở rộng, càng là cơ duyên đối với bọn hắn.
Có thể mượn nhờ cảm ngộ bí mật thiên địa khai ích, trợ giúp bọn hắn đột phá gông xiềng bình cảnh.
Nhưng mà, hiện tại không thể tiến vào Cửu Vực, thì cảm ngộ thế nào được ?
Liệt Ma Tôn nhìn về phía một chỗ sâu trong Hỗn Độn, trên mặt lộ ra thần sắc kiêng kỵ.
Ở đây, hắn chính là chí cường giả.
Nhưng mà, so với Hỗn Độn vô tận, kỳ thật hắn cũng chẳng là gì.
Không kể đến Sinh Linh Hỗn Độn vẫn còn tồn tại, chỉ tính riêng những tồn tại từ lúc thế giới Cửu Vực mở ra, trưởng thành cho đến nay, bây giờ thực lực bọn hắn khủng bố tới mức nào.
Kể cả mấy vị tổ tiên đời đầu của tam tộc Thần Tiên Ma.
Đều là tồn tại cực kỳ khủng bố.
Bọn họ đã đột phá gông xiềng, thế giới Cửu Vực có còn hấp dẫn với bọn họ hay không, Liệt Ma Tôn cũng không biết.
Bất kể ra sao, hắn nhất định phải làm gì đó.
Cho dù không thể tự mình tiến vào Cửu Vực, cũng phải nghĩ cách dùng một tia ý niệm hàng lâm.
Ngay cả dùng một tia ý niệm hàng lâm xuống Cửu Vực, cũng có thể nhìn thấy rất nhiều thứ, cảm ngộ rất nhiều biến hóa.
Nhất là thế giới Cửu Vực đang trong quá trình mở rộng.
Người có suy nghĩ thế này, không chỉ riêng một mình Liệt Ma Tôn.
Trước đó cũng có mấy vị cường giả Tự Tại trở về, tuy là thực lực không bằng Liệt Ma Tôn, cũng không chạm tới tầng bình cảnh kia.
Nhưng mà, bọn hắn cũng đã không thể tiếp tục khai đạo.
Không đủ cảm ngộ, nên đã mất phương hướng giúp Đại Đạo mở rộng.
Phải mượn nhờ Đại Đạo Cửu Vực, sinh ra thêm cảm ngộ, từ đó mới tìm ra phương hướng khai đạo.
Kỳ thật chuyện dùng ý niệm buông xuống Cửu Vực, rất quan trọng.
Hơn nữa, người gánh chịu ý niệm của bọn hắn, không thể có thực lực quá yếu.
Nếu như có thể hàng lâm trên người Khai Đạo giả, vậy thì không thể tốt hơn nữa.
Thậm chí, có thể tạo ra một cỗ phân thân, mới là biện pháp tốt nhất.
Đương nhiên, phân thân loại bình thường, bọn hắn cũng chướng mắt, bởi vì nó không có nhiều giá trị.
Bên trong Cửu Vực.
Sở Huyền vẫn luôn chú ý tình huống Hỗn Độn, xem Dương có chết hay chưa.
Thẳng đến khi, hắn cảm ứng được trong Hỗn Độn, đột nhiên bạo phát một cỗ lực lượng đối kháng.
Cho dù chỉ là rất ngắn ngủi, nhưng tia chấn động này đã vượt xa lúc trước.
Người xuất thủ có thực lực mạnh hơn.
Cũng trong một khắc này, tựa hồ Dương đã thu hồi ý niệm.
Chẳng lẽ có cường giả nhân tộc cứu viện ?
Bên trong cỗ chấn động kia, tựa hồ ẩn chứa ý chí kiếm đạo.
Kiếm đạo rất mạnh, tựa hồ muốn xé rách Hỗn Độn.
Nếu lấy kiếm đạo của Đinh Việt ra so sánh, chẳng khác nào lấy đom đóm so với mặt trăng.
Hắn cảm ứng được lờ mờ, bên trong hỗn độn xuất hiện một đạo bạch quang rồi biến mất.
"Mình còn chưa đủ mạnh...! "
Sở Huyền thở dài chán nản.
Cho dù hắn đột phá cực hạn Cửu Cực, thì vẫn còn chênh lệch quá xa so với cường giả bực này.
Tối thiểu đó cũng là tồn tại khai đạo trên 50 vạn dặm.
Đến lúc này, Sở Huyền lại sinh ra ngờ vực, chỉ sợ trong Hỗn Độn thật sự tồn tại chí cường giả khai đạo mấy trăm vạn dặm.
Bất quá, khai đạo 100 vạn dặm, chính là một con lạch trời!
Nếu muốn vượt qua tiêu chuẩn này, chỉ sợ cực kỳ khó khăn.
Đương nhiên, Đại Đạo trăm vạn dặm, cũng không chỉ đơn giản là mở ra một con đường to lớn.
Đối với cấp độ này, trong lòng Sở Huyền đã có chút lý giải, hắn biết rõ, Đại Đạo trăm vạn dặm sẽ phải lột xác như thế nào.
Trong Hỗn Độn đã yên tỉnh trở lại.
Đám cường giả đã rời khỏi khu vực gần thế giới Cửu Vực.
Bước tiếp theo nên làm thế nào, Sở Huyền đã có dự tính.
Thế giới Cửu Vực đang tiếp tục mở rộng, dựa vào quá trình này mà Thiên Đạo cũng được tăng cường, pháp tắc Thiên Đạo cũng dần dần thẩm thấu vào Đại Đạo Cửu Vực.
Hoang Cổ Sơ Địa còn chưa sát nhập vào Thiên Đạo.
Cần thêm một đoạn thời gian dài nữa, thì mới có thể khống chế toàn bộ Hoang Cổ Sơ Địa.
Nên biết rằng, Hoang Cổ Sơ Địa là khu vực hạch tâm của thế giới Cửu Vực, cũng là mảnh thiên địa ban đầu.
Cửu Vực hiện giờ, đã phải trải qua thời gian rất dài để phát triển.
Ở bên trong Hoang Cổ Sơ Địa, ẩn núp rất nhiều tồn tại, cùng với bí mật thiên địa khai ích.
( thiên địa khai ích : mở ra đất trời )
Bất quá, cũng không tồn tại chí cường giả.
Trái lại có một vài người kéo dài hơi tàn, chờ đợi cơ hội khôi phục.
Những người này, không thể nhận ra sự tồn tại của Thiên Đạo, cho nên không đủ uy hiếp Sở Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận