Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 690. Kiếm Cức Khủng Bố (3)

Chương 690. Kiếm Cức Khủng Bố (3)
Editor: Kingofbattle
Lúc này gốc cây trên Hỗn Độn Sơn đã biến mất, sau đó xuất hiện một gã nam tử trẻ tuổi, thần sắc lạnh lùng, lưng đeo chín thanh trường kiếm, trên mặt lộ vẻ khó hiểu, nhìn về phía Ngao Ba đang hùng hổ doạ người.
"Ngao Ba, ý ngươi là sao? "
Ngao Ba giận dữ, ngươi tự mình ra tay phá hỏng bố cục của ta, bây giờ còn hỏi ngược ta sao?
"Kiếm Cức, ngươi phá hỏng bố cục của ta ở Cửu Vực, còn hỏi ta chuyện gì? Nguyên một đám, đều cho rằng Ngao Ba ta dễ bắt nạt đúng không? "
"Chết cho lão tử! "
Ngao Ba gầm một tiếng, long trảo cực lớn vồ tới.
Kiếm Cức bị người quấy rối thanh tịnh, trong lòng không vui, mà Ngao Ba lại cuồng vọng như thế, càng khiến hắn tức giận.
Đã bao nhiêu năm, từ lúc mình đặt chân ở đây, cũng chưa thấy ai dám quấy rối.
Về phần bố cục ở Cửu Vực, cũng không phải chỉ có mỗi mình hắn bày bố.
Lúc trước hắn lột xác để lại một phiến lá cây tại Cửu Vực, chính là muốn tìm kiếm người thích hợp.
Gần đây, không ngờ đã tuyển chọn được một vị thiên kiêu nhân tộc.
Thiên phú kiếm đạo của tên kia rất xuất chúng.
Chỉ có thế thôi.
Hắn cũng không chú ý quá nhiều.
Nào biết, vậy mà Ngao Ba đánh tới tận cửa.
Ý nghĩ đầu tiên của Kiếm Cức, chỉ sợ là quân cờ của Ngao Ba tại Cửu Vực, bị vị thiên kiêu nhân tộc giết chết, bởi vậy mới tức giận tìm tới đây tính sổ.
Kết quả ở Cửu Vực, tất cả đều dựa vào thủ đoạn của mỗi người.
Thua thì tìm chính mình tính sổ, không phải là ỷ vào Long tộc cường đại, cảm giác mình dễ bắt nạt ?
Kiếm Cức nổi giận.
Bản thân mình đã lâu chưa từng ra tay, cho nên mấy gia hoả này thấy mình không có bối cảnh, thực lực bình thường, có thể dễ bắt nạt đúng không?
Sau lưng hắn xuất hiện một đạo kiếm quang.
Xoẹt xẹt!
Trong chớp mắt, long trảo cực lớn bị đâm thủng.
Ngao Ba thoáng sững sờ, tiếp đó thì tức giận không thôi.
"Ta muốn xé nát ngươi, từ nay về sau, thế gian không còn Kiếm Cức! "
Gào !
Tiếng long ngâm dữ dội, hư ảnh Đại Đạo xuất hiện chín điểm sáng, không gian xung quanh bị xé rách.
Ngao Ba há miệng ra, phun ra một đòn công kích, đánh về phía Hỗn Độn Sơn.
Kiếm Cức cũng nổi giận.
Oanh!
Từ trong Hỗn Độn Sơn bắn ra một thanh kiếm khổng lồ, vắt ngang Hỗn Độn.
Kiếm khí kinh khủng trực tiếp xé rách hắc ám, Hỗn Độn rung rẩy, phảng phất như một kiếm này chém Hỗn Độn làm hai nửa.
Ầm!
Trong nháy mắt đại chiến bùng nổ.
Trên người Ngao Ba xuất hiện một vết thương, sâu đến tận xương, long giáp bị nghiền nát, máu huyết vung vẫy khắp Hỗn Độn.
Kiếm Cức bước từng bước rời khỏi Hỗn Độn Sơn, khí tức trên người chấn động, một cỗ khí tức tang thương, cổ lão tràn ngập khắp Hỗn Độn.
"Nếu như ngươi đã muốn tìm chết, hôm nay Kiếm Cức ta sẽ đồ long! "
Chín chuôi kiếm sau lưng hắn rung lên bần bật, tiếp đến có một thanh bay ra, vút ngang qua Hỗn Độn, trên thân kiếm lộ ra khí tức cực kỳ sắc bén, dường như có thể chém nát tất cả.
Ngao Ba liền choáng váng.
Từ lúc nào Kiếm Cức lại mạnh như vậy ?
Hơn nữa, cái loại khí tức Hỗn Độn kia là thế nào?
Có chút cảm giác giống với sinh linh Hỗn Độn.
Nhưng mà sinh linh Hỗn Độn đã tuyệt tích lâu lắm rồi.
Nghe đồn đã bị tận diệt.
Ừng ực!
Ngao Ba nuốt một ngụm nước bọt, hai mắt trợn trừng, gầm to một tiếng, phía trên long trảo đã xuất hiện hai cái cự chùy, đó là chí bảo công kích của hắn.
Làm sao có thể sợ hãi?
Không thể ném đi thể diện của Long tộc!
Ngao Ba gầm thét, dùng toàn lực chống trả!
Trong Hỗn Độn lại bốc lên một trận đại chiến.
Ngao Ba giao đấu cùng Kiếm Cức, thanh thế rất to lớn, tiếng long ngâm của Ngao Ba truyền đi rất xa.
Trong Cổ Giới Hỗn Độn, vô số cường giả ngóc đầu ra.
Nhìn về chỗ đại chiến ở phía xa, lần lượt nhíu mày.
Đó là Kiếm Cức?
Vậy mà Kiếm Cức đã mạnh đến trình độ này rồi.
Hơn nữa, tựa hồ khí tức của hắn có chút bất phàm.
Hỏa Huyền cũng lộ mặt.
Một đám cường giả đều cạn lời, đây là Ngao Ba muốn tìm Kiếm Cức để phát tiết nỗi lòng sao ?
Dường như hắn đã tìm nhầm người rồi!
Không chỉ riêng Cổ Giới Hỗn Độn, ở chỗ khác cũng có cường giả ngóc đầu ra, nhìn về phía khu vực đại chiến, tất cả đều ngạc nhiên.
Tại sao lại đánh nhau tới mức này?
Hơn nữa, trận chiến này càng thêm kịch liệt.
So với trận đánh giữa Thiên Câu Tranh cùng Hỏa Huyền liên thủ đánh Ngao Ba, còn muốn kịch liệt hơn nhiều.
Phảng phất như Khai Đạo giả Cửu Cực đang liều mạng.
Có cần phải làm vậy không?
Cũng đâu phải là nợ máu, không cần phải đánh đến mức phân ra sinh tử chứ?
Ngao Ba có cảm giác sắp không đỡ nổi.
Bên trên thân rồng đã chảy máu đầm đìa, miệng vết thương chi chít.
Chuyện đáng sợ hơn chính là, Đại Đạo chi lực của hắn lại có dấu hiệu rung chuyển, phảng phất như có vô số mũi kiếm, đang liên tục công kích Đại Đạo.
Kiếm Cức quá mạnh đi!
Đại chiến đến lúc này, thế mà Kiếm Cức chỉ vận dụng bảy chuôi kiếm!
Chẳng lẽ, Kiếm Cức đã siêu thoát Cửu Cực?
Không, không thể nào!
Kiếm Cức chưa chặt đứt căn nguyên Đại Đạo, càng không có trải qua Cửu Kiếp, làm sao mà có thể đột phá cực hạn Cửu Cực?
Hẳn là đã nửa bước siêu thoát Cửu Cực đỉnh phong!
Mình không phải là đối thủ của hắn...!
Cho dù không chết, cũng phải tróc một lớp da!
Ngao Ba không cam lòng.
Bỏ chạy?
Sao có thể bỏ chạy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận