Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1160. Đinh Việt Sáng Đạo, Chư Thiên Nhất Kiếm (3)

Chương 1160. Đinh Việt Sáng Đạo, Chư Thiên Nhất Kiếm (3)
Editor: Kingofbattle.
Sau khi an bài ổn thoả.
Sở Huyền nhìn về phía chỗ biên giới giữa Thiên Dương và Hỗn Độn.
Hỗn Độn đã thẩm thấu vào Thiên Dương khoảng ngàn dặm.
Khu vực ngàn dặm kia, đều bị bao phủ bởi một mảnh Hỗn Độn.
Mà Thiên Dương cũng thẩm thấu ngược vào trong Hỗn Độn, tựa hồ ở trong Hỗn Độn xuất hiện một điểm ánh sáng yếu ớt.
Âm dương hợp nhất, mở lại thế giới mới, đã bắt đầu rồi.
Thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, thúc đẩy đại thế phát triển, tăng tốc quá trình dung hợp Thiên Dương cùng Hỗn Độn.
Cuối cùng, thiên kiêu thế giới Thiên Dương sẽ tiến vào trong Hỗn Độn, và ngược lại, thiên kiêu Hỗn Độn cũng tiến vào Thiên Dương.
Đám thiên kiêu này sẽ tụ họp ở khu vực âm dương, triển khai tranh đấu, cướp lấy cơ duyên, hoàn thành công đoạn viên mãn âm dương.
Khí vận hai phe sẽ giao hòa, âm dương giao hội, theo thiên kiêu tranh đấu, mà hoàn thành quá trình hợp nhất.
Âm dương hợp nhất, mở ra thế giới mới, diễn hoá ra con đường mới.
Quá trình này, cần phải diễn ra liên tục.
Hơn nữa, Sở Huyền còn phát hiện, thời gian ở Hỗn Độn đang kéo gần lại với Thiên Dương,
Theo âm dương giao hội càng sâu, sau cùng thời gian ở Thiên Dương và Hỗn Độn sẽ đồng bộ làm một.
Một năm ở Thiên Dương, cũng chính là một năm ở Hỗn Độn!
Sở Huyền chỉ nhìn lướt qua, liền không để ý nữa.
Bất luận đại thế có phát triển như thế nào.
Đều không thể ảnh hưởng tới hắn.
Thế giới Thiên Dương có đệ tử của hắn, đang độc chiếm vị trí đầu, chính là một con hắc mã.
Mà bên trong Hỗn Độn, cũng có đệ tử của hắn.
Bên ngoài Hỗn Độn, trong khu vực hư vô, Nguyên Sơ Đại Đạo đang phát triển mở rộng ra...
Dựa theo xu thế tước mắt, chỉ sợ tương lai sẽ bao phủ toàn bộ Thiên Dương cùng Hỗn Độn vào trong.
Nguyên Sơ Đại Đạo, trở thành Đại Đạo của thế giới mới.
Bố cục của Sở Huyền, cũng không dừng lại Thiên Dương cùng Hỗn Độn.
Đó là sân khấu của đám đệ tử.
Liệt Thiên nhẹ nhàng bước ra.
"Môn chủ, ta có được đi ra ngoài không? "
Hắn đột phá thời gian dài như thế, rốt cục đã khó nhịn nổi, đang muốn rời cốc đi dạo, hít thở không khí trong lành.
Sở Huyền khẽgật đầu.
Lúc nà yLiệt Thiên mới rời cốc.
Rốt cục có thể du ngoạn ở thế giới Thiên Dương.
Thời điểm đỉnh phong hồi thượng cổ, chẳng qua hắn chỉ có tu vi Sáng Đạo sơ kỳ.
Hiện tại, chính là Vô Thượng Cảnh hàng thực giá thực.
Trong lòng Liệt Thiên thầm xúc động, trên cõi đời này, không biết là còn có người nhớ rõ vị Liệt Thiên Thánh Đế như hắn?
Lúc trước hắn cũng là một vị cường giả cực kỳ nổi danh trong nhân tộc.
Hiện nay thế giới Thiên Dương, nhân tộc là phe hưng thịnh nhất, Yêu tộc chỉ chiếm vị trí sau.
Những cường tộc lúc trước, hoặc là gia nhập vào Yêu tộc, hoặc là đã biến thành tiểu tộc vô danh tiểu tốt.
Trong lòng Liệt Thiên bồi hồi nức nở.
Hiện nay nhân tộc thịnh vượng như thế, có chút ít liên quan tới vị Chúa Tể Thiên Dương lúc trước, vị đại lão nhân tộc trong truyền thuyết,.
Trận chiến ấy, Yêu tộc bị tổn thương nặng nề, đám cường tộc còn lại cũng bị diệt vong không ít, những cường tộc chưa bị diệt, cũng đã suy bại.
Vô Thượng Chúa Tể....
Liệt Thiên thổn thức.
Không biết là mình có cơ hội, chạm tới cánh cửa Chúa Tể?
Tất nhiên Yêu tộc cũng có cường giả Vô Thượng Chúa Tể.
Nếu không, Yêu tộc há có thể cường thịnh đến bây giờ.
Liệt Thiên nhớ tới Tứ Linh Thần Thú, đó là tồn tại trong truyền thuyết.
Tứ Linh Thần Thú lúc trước, đều là huyết mạch hậu duệ sau này.
Trong đó không thiếu Vô Thượng Cảnh.
Tứ Linh Thần Thú trong truyền thuyết, tất nhiên đều là cảnh giới Vô Thượng Chúa Tể.
Hắn nghĩ tới Tứ Linh Thần Thú trong sơn cốc, hắn cảm giác lai lịch của đám này rất thần bí, rất có thể là Tứ Linh Thần Thú trùng sinh?
Liệt Thiên vừa nhớ lại chuyện xưa thượng cổ, vừa đi thong thả về phía trước, không có điểm dừng cố định.
Đột nhiên, hắn chợt ngừng lại.
Trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Hắn có một loại cảm ứng, từ trong minh minh, tựa hồ phải thuận theo nó, nếu không ắt gặp tai hoạ.
Không đúng!
Loại cảm ứng từ trong minh minh này, rốt cuộc đã có từ thượng cổ hay là gần đây mới có ?
Cường giả Vô Thượng Cảnh lúc trước, có loại cảm ứng này hay không?
Chính bởi vì như thế, mới có thể làm việc dựa theo ý chí từ trong minh minh.
Phảng phất thuận theo Đại Đạo mà làm, tâm niệm mới có thể trôi chảy, mới có thể tu luyện thông suốt?
Tồn tại bên trong minh minh, hay là do pháp tắc siêu nhiên vận chuyển?
Đạt tới Vô Thượng Cảnh, tất nhiên sẽ cảm ứng cùng làm việc thuận theo trật tự siêu nhiên?
Liệt Thiên có cảm giác không đúng.
Cái loại cảm ứng từ trong minh minh này, cũng không quá mãnh liệt.
Nhưng mà, thật sự là có tồn tại.
Chuyện đáng sợ chính là, nếu không tuân theo ý niệm kia, tâm niệm sẽ không thể thông suốt.
Tựa như tâm cảnh sẽ bị quấy nhiễu, bị vướng mắc chuyện khó chịu, đè nén ở trong lòng.
Hơn nữa, thời gian càng dài, thì càng nghiêm trọng.
Dần dà, tất nhiên tâm tình sẽ rối loạn, tính cách sinh ra nóng nảy, trở nên bất ổn.
Chỉ có thuận theo mà đi, mới có thể tâm tình trôi chảy, tâm thần yên lặng.
Nếu tuân theo ý chí kia, chẳng phải sẽ từ từ, bị tồn tại trong minh minh khống chế lấy?
Trong lúc vô hình, ảnh hưởng tới phong cách hành sự.
Nhìn thì giống như tâm tình bình thản, ý thức không hỗn loạn, kì thực chẳng khác gì khôi lỗi, trong lúc vô hình, bị điều khiển từ trong minh minh.
Lúc ở trong sơn cốc, thì không có loại cảm ứng này.
Sau khi hắn rời cốc, mới chậm rãi nhận lấy ảnh hưởng từ trong minh minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận