Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1086. Y Linh Linh Báo Thù (1)

Chương 1086. Y Linh Linh Báo Thù (1)
Editor: Kingofbattle.
Một năm sau.
Y Linh Linh đã đột phá Đế Cảnh tầng chín.
Sau khi đột phá Đế Cảnh, ngưng tụ thần hồn, mới xem như chính thức bước lên con đường tu hành.
Trong thời gian 1 năm ngắn ngủi, Y Linh Linh đã từ Đế Cảnh tầng một, đột phá đến Đế Cảnh tầng chín.
"Sư tôn! "
Y Linh Linh cung kính quỳ rạp trước mặt Sở Huyền.
"Đi đi, báo mối thù của ngươi đi. "
Sở Huyền gật đầu nói.
"Sư tôn, đệ tử báo hết thù, sẽ trở lại hầu hạ ngài. "
Y Linh Linh đứng lên nói.
"Ngươi muốn báo thù ra sao? "
Sở Huyền liếc nhìn nàng, rồi hỏi.
Y Linh Linh thoáng sững sờ, bèn đáp: "Tự nhiên là giết Vạn Kiệt, sau đó diệt Vạn Kiếm Hầu phủ, lại phá huỷ bảng danh sách, phá huỷ Thiên Hạ Các. "
"Như vậy thì không thú vị.... "
Sở Huyền lắc đầu, nói: "Cái loại đồ chơi rác rưởi như Thiên Hạ Các kia, chỉ có thể dò xét cảnh giới của sinh linh, ngươi dùng phương pháp liễm tức của bản môn, là có thể tránh né dò xét. "
"Nếu là báo thù, tự nhiên phải khiến cho địch nhân cảm nhận được tuyệt vọng, lại để bọn hắn hối hận trong tuyệt vọng, ôm hận mà chết. "
"Đã giết người, cũng phải tru tâm! "
Y Linh Linh yên lặng lắng nghe, trên mặt lộ ra vẻ suy tư.
Liệt Thiên đứng bên cạnh trừng mắt nhìn Sở Huyền.
Gia hoả này, ăn nói nhẹ nhàng như thế, không ngờ cũng là hạng người lòng dạ đen tối, tâm thủ hung ác.
Nếu người nào trở thành địch nhân của hắn, chỉ sợ kết cục so với cái chết lại càng thê thảm.
Gần đây, hắn càng cảm thấy Sở Huyền khó có thể nắm bắt.
Tựa hồ thực lực lại tăng lên không nhỏ.
Liệt Thiên rất kinh ngạc.
Thực lực đến cảnh giới Sáng Đạo, cũng có thể tu luyện nhanh như chong chóng vậy?
Quả thực không thể nói đạo lý.
Cũng không thấy người này tu luyện....
Mỗi ngày cứ ăn rồi lại ngủ, gieo trồng linh thực, trêu chọc chó mèo, chim điêu, ngẫu nhiên còn chơi đùa với con rồng kia.
Giống như là phàm nhân bình thường, trải qua cuộc sống an nhàn tự tại.
Không có bộ dáng của cường giả chút nào.
"Sư tôn, ta hiểu được! "
Y Linh Linh nghĩ ra nên báo thù thế nào, phương pháp khiến cho cừu nhân từ đỉnh phong nhân sinh mà từng bước đi vào tuyệt vọng, sau đó hối hận trong tuyệt vọng, ôm hận mà chết!
"Đã hiểu rồi, vậy thì đi đi. "
Sở Huyền khẽ phất tay đuổi người.
"Sư tôn, Linh Nhi báo hết thù, sẽ quay trở lại! "
Vừa dứt lời, Y Linh Linh liền quay người rời đi.
"Lần này, Đại Thăng quốc muốn gió nổi mây phun rồi đây. "
Sở Huyền liếc nhìn bóng lưng Y Linh Linh rời đi, cảm khái thốt ra.
Liệt Thiên trừng mắt.
Gia hoả lười nhác này, rõ ràng là đại lão siêu cấp, nhưng trong đầu vẫn nghĩ ra mấy trò quái ác.
Bên trong khu vực nhỏ như lỗ mũi này, có cái rắm gió nổi mây phun, ta khinh...!
Hoàng đô, Đại Thắng quốc.
Phía trước tấm bia vẫn tụ tập một ít võ giả.
Bên trên Bách Hoa bảng, đã đổi mới một cái tên.
Xếp thứ ba Bách Hoa bảng là Y Linh Linh, tại bốn năm trước đã biến mất không thấy dấu vết.
Biến mất, có nghĩa là đã chết.
Rất nhiều võ giả đều thổn thức cảm thán, một vị giai nhân như thế, lại chết đi.
Hơn nữa, căn cứ vào người truyền tin tức ra.
Y Linh Linh cũng không phải là chết trong tay thế tử Vạn Kiếm Hầu.
Vạn Kiệt cũng không có bắt được Y Linh Linh.
Thậm chí, còn không có nhặt được thi thể của Y Linh Linh.
Kế hoạch tế luyện thần kiếm, xem như toang.
Nghe đồn thế tử Vạn Kiếm Hầu rất là tức giận, giết hết tất cả võ giả phụ trách truy bắt Y Linh Linh.
Y Linh Linh đột nhiên chết đi, hơn nữa thi thể cũng không bị Vạn Kiệt nhặt được, nguyên nhân chỉ có một.
Là do đối phương tự vẫn.
Ngay cả khi chết, cũng muốn kế hoạch Vạn Kiệt bị thất bại.
Dù sao Y Linh Linh cũng đứng thứ ba trên Bách Hoa bảng, tất nhiên sẽ có người hâm mộ.
Nhất là một ít võ giả trẻ tuổi đầy nhiệt huyết, không ít người chửi mắng Vạn Kiếm Hầu phủ, có thể nói là cực kỳ chán ghét Vạn Kiếm Hầu phủ.
Thậm chí có người muốn đi giết Vạn Kiệt, báo thù cho nữ thần trong lòng bọn họ.
Tất nhiên không cần nói cũng biết kết cục thế nào.
Lại nói về Thiên Hạ Các, đây là một thế lực có truyền thừa lâu đời, trải qua biết bao thời đại, vẫn đứng sừng sững không ngã.
Bất kể bên ngoài gió nổi mưa phun thế nào, đều không thể rung chuyển địa vị của nó.
Mà ngay cả vị hùng chủ đời đầu là thái tổ Đại Thắng quốc, cũng không thể lay chuyển Thiên Hạ Các.
Phía bên trái hoàng cung, có một tòa lầu các cổ xưa.
Căn lầu các này nhìn rất phổ thông, so sánh với kiến trúc vàng son lộng lẫy ở xung quanh, lộ ra vẻ tàn tạ không chịu nổi.
Giống như chen giữa đám quan lại quyền quý, lòi ra một tên ăn mày thấp bé bẩn bựa.
Nhưng mà, không có bất kỳ vị cường giả nào, dám khinh thường toà lầu các này.
Càng không có người nào dám xâm nhập vào trong đó.
Đây chính là Thiên Hạ Các.
Cũng không có ai biết, đến tột cùng là trong đó có bao nhiêu cường giả.
Cường giả đứng đầu Đế bảng từng xâm nhập vào trong đó, kết quả hôm sau đã trực tiếp bị treo cổ thị chúng.
Đúng lúc này, bên trong sân nhỏ chỗ lầu các, có một lão giả lưng còng đang bước ra.
Bước đi loạng choạng tiến về phía trước.
Lão giả này vừa xuất hiện, liền trực tiếp hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Bọn hắn đều nhao nhao tránh ra nhường đường.
Phải thay đổi bảng?
Xếp hạng lại xuất hiện thay đổi?
Lão giả đi tới trước tấm bia đá, xé Bách Hoa bảng xuống, tay phải lấy ra một bảng danh sách khác dán lên.
Bách Hoa bảng có sự thay đổi?
Thêm một vị giai nhân?
Lập tức hấp dẫn tất cả ánh mắt của võ giả ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận