Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 854. Suy Đoán

Chương 854. Suy Đoán
Editor: Kingofbattle.
Lúc này Hắc Nguyệt đang xoá đi ấn ký vực sâu của một sinh linh.
Đó là một thân ảnh màu đỏ nhạt.
Rất giống với thân ảnh màu đỏ mà Sở Huyền đã từng nhìn thấy ở dưới đáy vực sâu.
Thân ảnh màu đỏ này chỉ có thực lực Đạo cảnh 20 quan, nhưng mà ánh mắt lại không giống với những sinh linh vực sâu khác, thêm vài phần linh động, ít đi một phần nóng nảy.
Hiển nhiên là ý thức chưa từng hỗn loạn triệt để.
Ấn ký vực sâu ở trên người, ẩn chứa lực lượng pháp tắc vực sâu còn nhiều gấp mấy lần so với đám sinh linh vực sâu khác, chứng tỏ càng khó thoát thân hơn.
Cho dù Hắc Nguyệt ra tay xoá đi ấn ký, cũng có chút gắng sức.
Tuy là Hắc Nguyệt có thể xoá đi ấn ký vực sâu, giúp cho sinh linh vực sâu khôi phục thành sinh linh bình thường, nhưng mà năng lực của nàng cũng có giới hạn.
Số lượng ấn ký có thể xoá đi mỗi ngày là có giới hạn.
Tiêu hao cũng không nhỏ.
Ầm ầm!
Thân ảnh màu đỏ bắt đầu trở nên bình thường, ấn ký vực sâu trên người bị xoá đi, phảng phất như một đám pháp tắc vực sâu kia bị hút ra ngoài.
Bị cắn nuốt bởi lực lượng pháp tắc thần hồn của Hắc Nguyệt.
Điểm sáng của Ngục Đạo Cổ Thần bên trên báo ứng châu, trở nên đỏ sậm.
Đã xác định!
Ngục Đạo Cổ Thần sinh ra ác ý, nguyên nhân là do Hắc Nguyệt.
Sắc mặt Sở Huyền lộ vẻ u buồn, đảm nhận chức vị sư tôn này quá khó khăn.
Ác ý của đệ tử gây ra đều do hắn gánh chịu.
Không phải chỉ giải thoát một sinh linh vực sâu thôi sao, tên xấu xa Ngục Đạo Cổ Thần kia lại trở nên như vậy?
Khó trách Thái từng nói, Ngục Đạo Cổ Thần là một người lòng dạ hẹp hòi.
Chuyện nhỏ như con thỏ cũng ghi hận.
Sở Huyền quan sát bên trên báo ứng châu, điểm sáng màu đỏ đã đậm hơn rất nhiều.
Tuy là chưa đến mức không chết không thôi.
Nhưng cũng là địch ý.
Ngục Đạo Cổ Thần ở nơi nào?
Sẽ không đột nhiên giết tới Cửu Vực chứ?
Trong lòng Sở Huyền có chút khẩn trương, dựa vào thực lực hiện giờ của hắn, còn chưa đủ sức chống đỡ....
Nếu như Ngục Đạo Cổ Thần thật sự giết đến, chỉ có thể vận dụng Thiên Đạo ngăn cản, thế thì chuyện mình chiếm đoạt Đại Đạo Cửu Vực sẽ bị bại lộ hay sao?
Tất nhiên sẽ bị rất nhiều cường giả liên thủ chống lại.
Tìm Thái tâm sự, nếu như có thể, lại để cho Thái làm đệm lưng gánh tội, có lẽ sẽ không có vấn đề gì?
Người này vẫn rất mạnh.
Hơn nữa, bên phía Cự Nhân tộc cũng không chỉ có mình hắn là chí cường giả.
Cho dù đánh không lại, hắn cũng có thể trốn đi.
Thái gánh không được, nhưng mà mấy người trong Cổ Giới Hỗn Độn có thể gánh nổi?
Tam tộc Tiên Thần Ma, Long tộc, Hỏa Phượng tộc các loại, gánh chịu lửa giận của Cổ Thần Hỗn Độn lửa giận, có lẽ không có vấn đề gì to tát?
Nếu như Ngục Đạo Cổ Thần ra tay, ỷ lớn hiếp nhỏ, mấy lão tổ tông của tam tộc có thể chịu đựng được?
Ngoại trừ Cửu Vực tộc, Hỗn Độn tộc cũng có cường giả.
Kéo dài thêm thời gian là chuyện không thành vấn đề.
Vừa khéo các tộc đang liên thủ bố trí một tòa đại trận, nếu như bất đắc dĩ, đổ hết tội lỗi lên trên toà đại trận này cũng được.
Đại trận này do các tộc liên thủ bố trí.
Hơn nữa cầm đầu là các cường tộc như Tiên Thần Ma.
Trong lòng Sở Huyền đã có kế hoạch, về phần áp dụng như thế nào, thì phải xem Ngục Đạo Cổ Thần có giết tới tận cửa hay không.
Nếu như trong thời gian ngắn không giết tới đây, Sở Huyền sẽ không cần lo lắng.
Chỉ cần cho hắn thời gian, thì chuyện vượt qua Ngục Đạo Cổ Thần, cũng không phải là chuyện không thể.
"Thái, đã lâu không gặp! "
Con bà ngươi chứ đã lâu không gặp!
Gương mặt Thái đen như đít nồi.
Hắn chỉ vừa nhắm mắt một lát, người này lại tới cửa, còn bảo đã lâu không gặp?
"Sở, không có chuyện gì thì đừng quấy rầy ta! "
"Có việc đấy. "
"Có việc cũng đừng quấy rầy ta! "
"Cái người tạo ra vực sâu kia, ngươi hiểu được bao nhiêu? "
Thái khẽ giật mình, "Ngươi đắc tội hắn sao? "
Kế tiếp sắc mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc nói ra: "Không đúng lắm, gia hoả âm hiểm xảo trá như ngươi, làm sao dám đắc tội tồn tại bực này? "
Lời nói này.
Không ngờ Sở là một người như vậy!
"Cũng không tính là đắc tội, chính là ta đang tìm một thứ đồ vật trong vực sâu, tựa hồ đã khiến người nọ phát hiện. "
Sau khi hiểu rõ Đạo Cổ Thần, Sở Huyền liền định ngửa bài, thừa nhận rằng hắn không phải Sở, cũng không có ý định giả mạo.
"Ồ, còn không tính toán? Người kia đầu óc đơn giản, chỉ một chuyện nhỏ mà ghi hận, lòng dạ hẹp hòi đến cực điểm, xem như trong tất cả mấy vị Cổ Thần, chính là một người không độ lượng. "
Thái cười lạnh một tiếng.
Bộ dạng có chút hả hê.
Rốt cục tên âm hiểm này đã bị lật xe !
"Ngươi hiểu rất rõ người kia? "
Sở Huyền thoáng kinh ngạc, tựa hồ Thái quen thuộc Ngục Đạo Cổ Thần....
"Không quen, chỉ từng nghe qua chuyện cũ của hắn mà thôi. "
Bộ dạng Thái có chút vui sướng, lại nói tiếp: "Sở, ngươi đắc tội hắn, cẩn thận dính líu đến toàn bộ nhân tộc.... "
"Hắn ở chỗ nào? "
"Mặc dù không biết vị trí cụ thể, bất quá tồn tại bực này, đại khái là khoảng cách tới Cửu Vực này rất xa xôi, cho dù có bay tới thì cũng cần từ mười đến hai mươi năm."
Tựa hồ Thái đã ý thức được, khả năng Sở thật sự đắc tội vị kia.
Giọng nói không còn chút vui sướng nào.
"Sở, ngươi còn có thời gian, an bài một chút, chuẩn bị trốn vào trong Hỗn Độn, tránh né vị kia, nếu không sẽ bị hắn trấn áp vào vực sâu Hỗn Độn, trọn đời không thể siêu sinh. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận