Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 353. Lừa Dối Lạc Minh !

Chương 353. Lừa Dối Lạc Minh !
Editor: Kingofbattle
"Không có việc gì, ngươi lui xuống trước đi, không cần để ý tới những tiểu tử Sở gia kia."
Sở Huyền phất tay đuổi người.
Không để ý đến lời cằn nhằn của Tô Tiên Nhi, Sở Huyền ngưng tụ ra một sợi đạo vận, chui vào bên trong Nguyên Sơ Đạo Tinh, lại sửa đổi khí tức trong đó.
Thiết lập tu vi thành Đạo cảnh 6 quan, mạnh hơn Ứng Không một chút.
Đặt tên gì nhỉ?
Liền kêu "Suất Phá Thiên".
Sở Huyền sờ sờ lên gương mặt, liếc nhìn một đám người trong Đại Đại Hội, cười ha hả, ta tạo ra thân phận giả để lừa bịp các ngươi đây!
Sở Huyền không có lập tức đưa thân phận giả vào hội, hôm nay Lạc Tân Bạch vừa mới gia nhập, nhưng thân phận giả hắn tạo ra cố bối cảnh quá mạnh.
Cần tìm thời cơ thích hợp, mới kéo vào trong hội.
Huống hồ, hiện tại hắn không có dư thời gian để lừa bịp mấy người trong hội, pháp tắc thiên địa Nam Châu khôi phục quá nhanh, Chiến Ma Cổ Địa lại sắp mở ra.
Hắn cần phải dốc hết tinh lực vào kế hoạch Thiên Đạo.
Không thể bởi vì phân tâm mà xảy ra sai sót.
Đây chính là kế hoạch lớn giúp hắn khống chế Nam Châu, Bắc Vực sau đó là toàn bộ Cửu vực.
Lạc Tân Bạch hoạt động rất tích cực trong Đại Đạo Hội, không ngừng mà nịnh nọt mấy vị Khai Đạo cảnh, nhất là Nhược Tiên, ở bên trong Khai Đạo cảnh chỉ có nàng là nữ tử.
Hắn cầu Hướng Nhược Tiên một ít tâm đắc để trợ giúp đạo lữ đột phá, cùng với một vài món chí bảo.
Nhược Tiên rõ ràng có quan hệ tốt với Côn Hà, tự nhiên tận tình chỉ điểm.
Nhìn thấy Lạc Tân Bạch yêu thương đạo lữ như thế, nàng cảm thấy có hảo cảm.
Sở Huyền vô cùng hoài nghi, tên Lạc Tân Bạch này, lúc trước chính là dựa vào công phu miệng lưỡi, lừa dối được truyền thừa, sau đó nịnh nọt khá nhiều cường giả, đạt được vô số người ủng hộ, mới trèo lên chức vị Nhân Vương.
Nhìn thấy ngoài tộc địa Sở gia, vị lão tổ Thần cảnh Lạc gia vẫn còn đó, Sở Huyền khẽ phất tay, trực tiếp bắt đối phương tới trước mặt.
Hậu duệ của Lạc Tân Bạch, có thể lừa dối một chút, giúp mình làm chân chạy.
Thậm chí, có thể lừa gạt toàn bộ Lạc gia làm việc cho mình.
Lạc Minh chăm chú quan sát Sở gia, hắn có loại cảm giác, dường như bên trong Sở gia, tựa hồ có vài nơi mình không thể nhìn thấu.
Hơn nữa, hắn cũng muốn tìm hiểu, người kia đi ra từ chỗ nào.
Thậm chí thăm hỏi một chút cũng được.
Đột nhiên, trước mắt hắn tối sầm, vừa mới chớp mắt đã xuất hiện bên trong một tiểu viện.
Ngay cả phương thức mình tới đây, hắn cũng không biết!
Trong lòng Lạc Minh lập tức hoảng sợ, trên trán đã ứa ra mồ hôi lạnh.
Quá kinh khủng!
Tại sao trên đời lại tồn tại cường giả kinh khủng bực này?
Thần cảnh đỉnh phong cũng không thể làm được, chỉ một ý niệm, đã bắt hắn tới đây.
Tại sao Nam Châu lại có tồn tại khủng bố như vậy?
Cho dù là ở Hoang Cổ vực, thì hắn cũng chưa gặp qua cường giả nào có năng lực như thế này.
Đường đường Thần cảnh, vậy mà lúc này chảy mồ hôi ước cả áo.
Sở Huyền được Thất Thải Thần Quang bao phủ, phía sau là Hám Thiên Thần Tướng, thân thể lượn lờ đại đạo, không nhìn rõ gương mặt, đưa mắt nhìn qua, phảng phất như nhìn thấy đại đạo.
Lạc Minh không dám nhìn thẳng, hơi cúi thấp đầu.
"Không cần khẩn trương. "
Giọng nói Sở Huyền rất hiền hoà.
"Ngươi là hậu duệ đời thứ mấy của Lạc Tân Bạch? "
Lạc Tân Bạch? !
Thân thể Lạc Minh hơi run, hiện tại Cửu vực chỉ biết Lạc Nhân Vương, nhưng lại cực ít người biết rõ, tục danh của hắn là Lạc Tân Bạch.
Hơn nữa, dựa vào ngữ khí của đối phương, Lạc Tân Bạch trong miệng hắn, dường như chỉ là một tiểu bối.
"Bẩm tiền bối, ta là chắt trai đời thứ tư của Lạc Tân Bạch, tên là Lạc Minh. "
"Ồ. "
Sở Huyền tỏ vẻ đã biết, nói rất tùy ý: "Thì ra là tôn tử của tiểu gia hoả Lạc Tân Bạch, nhìn chút tu vi này của ngươi, đúng là có chút chênh lệch.... "
Tiểu gia hỏa Lạc Tân Bạch!
Tằng gia gia của mình, trong mắt hắn chỉ là tiểu gia hỏa! ( tằng gia gia : cụ tổ)
Tuyệt đối là siêu cấp đại lão kinh khủng, hơn nữa còn biết tằng gia gia.
Về phần tu vi chênh lệch, Lạc Minh tự hiểu, Thần cảnh tầng năm mà thôi, chút tu vi của mình trong mắt đối phương, đúng là không đáng nhắc tới.
"Tư chất của vãn bối ngu dốt, thật là hổ thẹn! "
Lạc Minh hơi xấu hổ nói ra.
"Ta cũng nhìn ra, ngươi so với hắn còn kém nhiều lắm. "
Sở Huyền khẽ gật đầu.
Khoé miệng Lạc Minh có chút co quắp, vị tiền bối này nói chuyện cũng quá thẳng đi!
"Nhớ năm đó tiểu gia hỏa Lạc Tân Bạch kia, lanh lợi, khéo miệng, hiệu suất làm việc rất cao, ngươi là hậu duệ của hắn, vậy mà không có di truyền một chút ưu điểm, quả thật có hơi đáng tiếc... "
Sở Huyền bày ra bộ mặt hồi tưởng, chậm rãi nói.
Lạc Minh càng cung kính khom người, đại lão trước mặt, chẳng lẽ đã từng chỉ điểm tằng gia gia của mình.
Trái tim hắn càng giật thót, có lẽ đây chính là cơ duyên chính mình?
Chỉ cần vị này chỉ điểm mình một hai, hoặc cho chút lợi ích, cũng đủ giúp mình đột phá đến Thần cảnh tầng bảy trở lên?
Sở Huyền kể một ít "Chuyện cũ" cùng Lạc Tân Bạch, sau đó còn thoáng đề cập tới, sư tôn Côn Hà của Lạc Tân Bạch, nói là có duyên phận kết hảo hữu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận