Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 474. Sở Huyền: Ta khai đạo mấy trăm vạn dặm...

Chương 474. Sở Huyền: Ta khai đạo mấy trăm vạn dặm...
Editor: Kingofbattle
Cho dù Sở Huyền đã nắm giữ Khí Vận Đạo Tắc, vẫn không thể nhìn thấu, sự huyền diệu của khí vận chi đạo.
Nhưng mà khả năng vận dụng khí vận chi đạo, ngược vượt xa đa số cường giả.
U Tố cực kỳ cảm kích.
Dựa theo phương pháp Sở Huyền truyền thụ, nàng đã thuận lợi gánh chịu khí vận U tộc sau khi lột xác, thậm chí nàng cũng cảm nhận được, trên cơ thể đã xuất hiện một vài biến hóa.
Mà bí thuật tiền bối truyền cho, thì rất tinh diệu và cường đại.
Trong lòng cảm thán, không hổ danh là siêu cấp đại lão có thể chỉ điểm Khai Đạo giả.
Tùy tiện truyền một vài bí thuật, đã giúp cho mình được lợi không ít!
Đám Đạo cảnh ở trong hội, đều vô cùng hâm mộ, ước ao.
Vậy mà lại được hội chủ chỉ điểm!
Bên trong Khai Đạo Hội.
Sở Huyền mở miệng nói: "Chư vị đạo hữu, là Hỗn Độn sinh đại đạo, hay là đại đạo sinh Hỗn Độn, có ai ngộ ra được gì không? "
"Thật là hổ thẹn, tư chất Hồng mỗ ngu dốt, không thể ngộ ra được. "
Hồng Nguyên Sơ hơi xấu hổ nói ra.
Vấn đề này, một mực lượn lờ trong đầu hắn, từ đầu tới cuối vẫn không thể nghĩ ra được.
Là hỗn độn có trước, hay là đại đạo có trước?
Đúng là bản thân mình vẫn chưa ngộ đạo đủ sâu sắc....
"Hồng lão quỷ ngu dốt, vậy mà không thu hoạch được gì! "
Ma Đồ vừa mở miệng đã châm chọc.
"Ồ, mãng phu Ma Đồ, chẳng lẽ ngươi có cảm ngộ? "
Hồng Nguyên Sơ cũng không tức giận.
"Không có! "
Ma Đồ đáp trả hùng hồn.
"Chư vị đạo hữu, Khai Đạo bao nhiêu? "
Sở Huyền do dự một chút, mới hỏi một câu.
Khai Đạo cảnh, là một cảnh giới khá đặc thù, cao thấp nằm ở mở ra đạo mạnh hay yếu.
Làm cách nào biết được Khai Đạo mạnh yếu?
Tự nhiên là dùng trình độ dài ngắn, rộng hẹp, vững chắc của đại đạo, làm tiêu chuẩn.
Trên lý luận, Khai Đạo cảnh không có giới hạn.
Có thể Khai Đạo một đường thẳng tuốt.
Cuối cùng có thể khai đạo tới trình độ nào, thì Sở Huyền không biết được.
Dù sao thì đạo kiếp đại đạo, đối với Khai Đạo giả mà nói, chính là một kiếp nạn. Độ kiếp thất bại, thì thân tử đạo tiêu.
Nếu vượt qua được, thì tiếp tục khai đạo một đoạn thời gian rất dài.
"Nói ra thật xấu hổ, ta Khai Đạo hai đạo nguyên, chênh lệch so với Hồng huynh không ít. "
Nhược Tiên thở dài nói ra.
Nàng là người cùng thời đại với Hồng Nguyên Sơ, hơn nữa thời gian bước vào Khai Đạo cũng khá gần, nhưng mà bên trên Khai Đạo, lại thua Hồng Nguyên Sơ không ít.
Nếu là trước kia, Nhược Tiên vừa mở miệng, thì tên khốn Ma Đồ này, tất nhiên sẽ nhảy ra làm nhục người khác.
Nhưng mà lúc này hắn lại im lặng.
Dù sao dính đến Khai Đạo.
Nên hắn cũng biết nặng nhẹ.
"Sở đạo huynh Khai Đạo bao nhiêu ? "
Hồng Nguyên Sơ rất tò mò hỏi thăm.
Đám người Ma Đồ, cũng rất hiếu kỳ, trong mắt bọn hắn, Sở Huyền chính là siêu cấp đại lão, tồn tại cực kỳ cổ xưa.
Cường giả kinh khủng bực này, Khai Đạo đến cấp độ nào?
"Sở đạo huynh, có thể nói ra cho đám hậu bối khai đạo, tham khảo một chút? "
Côn Hà tiếp tục mở miệng.
Khai Đạo giả còn lại, cũng lần lượt phụ họa.
Sở Huyền có chút do dự, bản thân mình nên nói thế nào đây?
Khai Đạo bao nhiêu, mới đúng với thân phận cường giả?
Mới phù hợp với siêu cấp đại lão?
Suy nghĩ một lúc lâu, hắn quyết định bốc phét kinh một chút.
Vì vậy hắn bày ra vẻ mặt hổ thẹn, rồi nói: "Tư chất của ta bình thường, dốc lòng Khai Đạo đến nay, cũng chẳng qua mở ra dài khoảng mấy trăm vạn dặm, rộng khoảng mấy chục vạn dặm, chỉ xem như một đường hẹp quanh co mà thôi. "
"Ta, thật đáng hổ thẹn ...! "
Sở Huyền thở dài một hơi.
Bên trong hội lặng ngắt như tờ.
Không có chút tiếng động.
Trong lòng Sở Huyền lộp bộp một chút, chẳng lẽ mình nói quá ít?
Đã phá vỡ hình tượng bấy lâu nay mình gầy dựng nên ?
Khai Đạo giả..., mở ra đại đạo dài mấy trăm vạn dặm, tựa hồ cũng không khó đi?
Mấy trăm vạn dặm mà thôi, đối với Khai Đạo giả mà nói, chỉ là khoảng cách ngắn....
Sở Huyền thầm hô quá chủ quan!
Hình tượng siêu cấp đại lão muốn sụp đổ, không biết nên làm thế nào?
Làm cách nào tiếp tục lừa gạt đám Khai Đạo giả này đây?
Trong lúc Sở Huyền đang ảo não, suy nghĩ có cách nào cứu vãn tình thế hay không, thì đột nhiên hệ thống nhắc nhở.
"Ký chủ khoác lác trước mặt Khai Đạo giả, khiến cho một đám Khai Đạo giả khiếp sợ, mất hồn mất vía không thể tỉnh lại, ban thưởng Hỗn Độn Khai Đạo Phủ. "
Hả?
Sở Huyền sững sờ, chính mình đã [trang bức] thành công?
Không có thất bại?
Đám người kia, là do sợ hãi, nên chưa hồi phục lại tinh thần?
Trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Có thể dọa cho Khai Đạo giả ngu người, chứng tỏ Khai Đạo mấy trăm vạn dặm, là cực kỳ kinh khủng.
Đúng rồi, đây là Khai Đạo, tự nhiên không dễ dàng.
Mở ra đại đạo trăm vạn dặm, đã là rất kinh khủng.
"Sở mỗ, tư chất ngu dốt, khai đạo khá chậm, mong chư vị đạo hữu đừng cười nhạo.... "
Sở Huyền phát ra một chuỗi bộ dáng ôm quyền ở trong hội.
Nhưng mà hắn lại không biết, đám người Hồng Nguyên Sơ đã lệ rơi đầy mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận