Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 821. Đồ Vương Đạo Mặt Dày (2)

Chương 821. Đồ Vương Đạo Mặt Dày (2)
Editor: Kingofbattle
Sở Bình Phàm đi tới từng bước một.
Ánh mắt đảo qua rất nhiều Đạo cảnh ngoại tộc, sắc mặt không có biến hóa chút gì.
Hắn đã không còn là Sở Bình Phàm nhỏ yếu lúc trước.
Lúc nhìn thấy Đồ Vương Đạo, trên mặt nở nụ cười chất phác.
Xem ra chính là một nam tử hiền lành mộc mạc.
Chỉ là vừa mở miệng, đã khiến Đồ Vương Đạo mắc nghẹn.
"Lão Đồ..., đã lâu không gặp! "
Trước kia gọi mình là Đồ tiền bối, bây giờ lại gọi lão Đồ !
Ánh mắt Đồ Vương Đạo cũng không khỏi u oán.
Tiểu tử này, bộ dáng bên ngoài thì rất thuần phác, kì thực cũng là hạng người lòng dạ đen tối.
"Không ngờ ngươi lại vượt qua ta. "
Đồ Vương Đạo chua xót nói ra.
"Đây không phải chuyện bình thường sao. "
Sở Bình Phàm cười nói ngây ngô.
Quả thực là bình thường.
Dù sao thì hắn cũng có liên quan tới sư tôn, lợi hại hơn mình cũng chẳng phải là chuyện hiếm lạ.
Đồ Vương Đạo thầm suy nghĩ, bản thân nên tìm cơ hội, ra sức ôm chặt bắp đùi sư tôn mới được.
Hai vị võ giả cực đạo đều có mặt chung một chỗ.
Một ít thế lực cùng chủng tộc nhằm vào cực đạo, trong lòng không khỏi xuất hiện một tầng bóng ma.
Cực đạo quật khởi !
May mắn chính là, dù sao cực đạo quá đặc thù, người có thể tu luyện cực đạo cũng không nhiều.
Nếu như mọi người đều có thể tu luyện cực đạo, vậy thì thật là đáng sợ.
Sở Bình Phàm ôn chuyện cùng mấy người Đinh Việt.
Bọn hắn cũng không có biểu hiện ra mặt là quen nhau.
Lỡ như có người bị để mắt tới, sẽ không đề phòng đến những người khác.
Thời khắc mấu chốt, có thể thừa dịp đánh lén địch nhân một kích trí mạng.
Nếu như hiện tại bọn hắn biểu hiện quen nhau, hơn nữa còn là đồng môn, sẽ khiến cho địch nhân trong bóng tối cảnh giác cùng cẩn thận, bố trí càng thêm bí mật.
Ầm ầm!
Cánh cổng vực sâu xuất hiện một khe hở.
Tất cả mọi người đều lên dây cót tinh thần, bộ dáng lúc nào cũng có thể tiến vào đại chiến.
Nhưng vào lúc này lại có một người tới.
Khí chất xuất trần, giống như người thế ngoại.
Phượng Không!
Đồ Vương Đạo bĩu môi, gia hoả Phượng Không này thật đúng là biết làm màu. Tốc độ tu luyện của Phượng Không cũng không chậm, dù sao Ngọc Tinh Cung đã nhận hắn làm chủ, đây chính là mật thất tu luyện của Khai Đạo giả Cửu Cực, bản thân nó cũng là một kiện chí bảo.
Tu vi Đạo cảnh 17 quan.
So với Đồ Vương Đạo thì vẫn kém một ít.
Bất quá tốc độ tu luyện thế này, cũng rất kinh người.
Như vậy có thể thấy được, người có thể trở thành Nhân Vương, không có ai là loại đơn giản.
Trong đám người, có một vị Đạo cảnh nhân tộc, đột nhiên mở miệng nói: "Phượng Không, Đồ Vương Đạo là kẻ ngang ngược quen thói, nếu như ngươi muốn báo thù, ta có thể ra tay áp chế thực lực của hắn. "
Người lên tiếng là một gã Đạo cảnh 27 quan.
Đồ Vương Đạo có mạnh tới đâu, đối mặt với người này, cũng không hề có lực chống cự.
Chênh lệch giữa hai bên quá lớn.
Vị này cũng từng là Nhân Vương, thuộc về một mạch Nhân Vương.
Mỗi vị Nhân Vương đều có xuất thân khác nhau, trong đó phần lớn đều là người có địa vị thấp kém mạnh mẽ quật khởi.
Nhân Vương mỗi đời đều không sợ bất luận thế lực cổ xưa nào, mấy thế lực cổ xưa cũng không dám ỷ thế hiếp người, lại không dám ỷ vào tu vi cao để áp bách Nhân Vương.
Phía sau mỗi vị Nhân Vương đều có Nhân Vương đời trước ủng hộ.
Đây là quy củ một mạch Nhân Vương, bất luận Nhân Vương có xuất thân thế nào, đều sẽ trở thành chỗ dựa cho Nhân Vương đời sau, bảo vệ uy nghiêm của Nhân Vương dòng chính.
Phượng Không suýt bị Đồ Vương Đạo giết chết.
Đồ Vương Đạo thuộc dạng người ngỗ nghịch.
Đương nhiên, bởi vì Đồ Vương Đạo cùng Phượng Không là người cùng thời đại, hơn nữa lại giao chiến công bằng, cho nên cuối cùng có muốn tru sát Đồ Vương Đạo hay không, vẫn do Phượng Không lên tiếng.
Lạc Tân Bạch vẫn muốn giáo huấn Đồ Vương Đạo, chỉ là Đồ Vương Đạo trốn tránh như cá trạch mà thôi.
Lúc này Đồ Vương Đạo có chút khẩn trương.
Nếu là so đấu cùng cấp, tự nhiên hắn không sợ Phượng Không.
Nhưng mà, nếu vị kia ra tay, vì bảo vệ uy nghiêm Nhân Vương, tất nhiên sẽ hạ độc thủ đối với hắn.
"Đa tạ ý tốt của sư huynh, chuyện lúc trước chỉ là hiểu lầm mà thôi. "
Phượng Không chắp tay nói lời cảm tạ.
Nhân Vương đời sau, bình thường đều gọi Nhân Vương đời trước là sư huynh, dùng tên gọi này để biểu đạt bọn hắn cùng chung một mạch.
Đồ Vương Đạo thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn về Phượng Không có chút tốt hơn.
"Nếu ngươi không so đo, vậy thì kết thúc tại đây, nhưng Đồ Vương Đạo quá láo xược, mạo phạm uy quyền Nhân Vương, phải giáo huấn một trận. "
Vừa dứt lời, liền đưa ngưng tụ ra một quyền, muốn đánh tới Đồ Vương Đạo.
"Hồng tổ đã tha thứ cho ta, lão già khọm như ngươi còn dám ra tay với ta? Ta rất thân với Hồng tổ đó nha. "
Đồ Vương Đạo cuống quít mở miệng nói.
Hắn còn chưa muốn bị hành hạ trước mặt mọi người.
Lúc này đành lôi Hồng Nguyên Sơ ra làm bia đỡ đạn.
Vị Nhân Vương kia khẽ giật mình, cũng không đánh ra quyền ấn.
"Ngươi dám ăn nói bậy bạ? "
Hồng tổ, đó là nhân vật cấp bậc nào?
Chính là chỗ dựa lớn nhất của một mạch Nhân Vương.
Dẫn dắt nhân tộc quật khởi, trấn áp Ma tộc, Yêu tộc, đây chính là vị Nhân Vương truyền kỳ....
Bạn cần đăng nhập để bình luận