Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1161. 50 Vạn Năm, Chư Thiên Diệu Pháp (1)

Chương 1161. 50 Vạn Năm, Chư Thiên Diệu Pháp (1)
Editor: Kingofbattle.
Trong lòng Liệt Thiên khó có thể bình tĩnh được.
Càng nghĩ sâu hơn, hắn càng cảm thấy rét lạnh.
Đạt tới Vô Thượng Cảnh, có thể phát hiện ra ảnh hưởng từ trong minh minh.
(trong minh minh: từ một nơi sâu xa nào đó)
Phía dưới Vô Thượng Cảnh, căn bản là không thể nhận ra chuyện này, ngược lại trong lúc vô tình, đã bị người thao túng tiến về trước.
Làm một vài chuyện tự nhận là nhìn thấy trong mơ.
Liệt Thiên nghĩ tới đại chiến lúc trước, một loạt chuyện diễn ra liên tiếp.
Hai bên tình nguyện, thề non hẹn biển, nhưng lại bị người chia rẽ, thậm chí cuối cùng biến thành một tràng âm mưu.
Sau lưng tất cả chuyện này, có phải là đã bị ảnh hưởng từ trong minh minh?
Hỗn Độn Chi Chủ cùng Chúa Tể Thiên Dương, cũng nhận lấy ảnh hưởng này ư?
Lúc trước gần như tất cả Sáng Đạo Cảnh đều tham gia đại chiến.
Dựa theo lẽ thường, thì đại chiến cấp bậc Vô Thượng Cảnh, đáng lẽ Sáng Đạo Cảnh không nên tham dự mới đúng.
Kết quả, gần như toàn bộ đều lao vào.
Người không có liên quan, cũng không biết tại sao bị kéo vào trong?
Liệt Thiên nghĩ tới bản thân mình.
Lúc trước hắn tham gia đại chiến, đó là vì nhân tộc.
Lúc trước, Vô Thượng Cảnh Yêu tộc tập kích nàng, hắn mới giận dữ ra tay tham chiến, không để ý tới lời khuyên can.
Cho dù nàng bắt mình rời xa vòng xoáy, nhưng cuối cùng Liệt Thiên cũng không có thoát thân bỏ chạy, ngược lại càng đánh càng điên cuồng, trực tiếp giết tới khu vực hư vô.
Chém giết mấy vị Sáng Đạo Cảnh Yêu tộc.
Hiển thị rõ Liệt Thiên Thánh đế uy danh.
Hôm nay nghĩ lại chuyện xưa, cả người Liệt Thiên như rét lạnh.
Hắn tham chiến, là vì nàng!
Cuối cùng, cũng không nghe nàng khuyên bảo.
Thật là vậy ư?
Liệt Thiên nhớ lại cuộc đời mình.
Người khác đều nói, Liệt Thiên Thánh Đế bá đạo liều lĩnh, vô cùng cường thế, là một đại lão thô tục, thích giảng nghĩa khí!
Hắn quật khởi từ tầng đáy.
Kết giao vô số huynh đệ bằng hữu.
Một đường đi tới, có người phản bội, có người bỏ mạng.
Đến cuối cùng, huynh đệ bằng hữu chính thức, cũng không có mấy người.
Nhìn hắn có vẻ ngông cuồng bá đạo, kì thực cũng là người thận trọng, biết quan sát thế cục, thoát thân kịp thời, tránh xa nguy hiểm.
Nếu không, làm sao mà hắn có thể quật khởi từ tầng lớp thấp kém?
Thực nếu là một đại lão cục mịch, đã sớm bị người gài bẫy chết từ tám đời.
Cũng không phải chưa từng bị "Huynh đệ"đâm sau lưng một dao.
Hắn sống sót.
Người phản bội kia thì chết.
Hắn là người giỏi ứng biến, trong cương có nhu!
Lúc trước nàng bị tập kích, lại nóng đầu ra tay, tham dự đại chiến.
Trước kia, Liệt Thiên không có cảm thấy vấn đề gì.
Hắn chính là người như vậy, vì sinh tử chi giao, cho dù có cược mạng cũng sẽ ra tay cứu giúp.
Đại tỷ bị người tập kích, hắn có thể không báo thù Yêu tộc?
Há có thể không tham chiến?
Nhưng mà xưa nay hắn tương đối nghe lời nàng.
Mấy lần khuyên bảo, hắn đều cứng đầu, nhất định đòi tham gia cho bằng được.
Không có phát hiện vấn đề trong chuyện này, không có ý thức được, đại tỷ muốn hắn thoát khỏi vòng xoáy tranh đấu.
Càng nghĩ càng thấy bất thường!
Hiện tại hắn đột phá Vô Thượng Cảnh, lại phát giác được ảnh hưởng từ trong minh minh.
Liệt Thiên càng nghĩ, càng cảm thấy, lúc trước bản thân hắn đã bị ảnh hưởng từ trong minh minh, đã mất đi tính thận trọng cùng nhạy cảm của trước kia!
Chỉ biết một đường cậy mạnh!
Lúc trước những cường giả Sáng Đạo Cảnh kia, ắt hẳn cũng bị như thế!
Vô Thượng Cảnh, có phải cũng là thân bất do kỷ?
Mặc dù bọn hắn phát hiện ra đầu mối, nhưng cũng không cách nào tránh được?
Liệt Thiên không dám ở bên ngoài nữa.
Lúc này mới quay trở về sơn cốc.
Thế giới bên ngoài thật là đáng sợ.
Xuân Lan du ngoạn bên ngoài nhiều năm như vậy, có bị ảnh hưởng hay không?
Còn có bốn vị Huyền Môn đệ tử kia?
Bọn hắn còn quá yếu....
Phải nói cho môn chủ!
Tựa hồ Liệt Thiên đã phát hiện ra một đại bí mật của thế gian.
Vừa về đến, hắn liền giả bộ thần thần bí bí, hơn nữa sắc mặt vô cùng ngưng trọng mà đi tới trước mặt Sở Huyền.
"Môn chủ, đại sự bất ổn rồi...! "
"Hôm nay thế giới Thiên Dương, có điểm dị thường.... "
Sở Huyền ghé mắt nhìn hắn.
Liệt Thiên mới rời cốc đã chạy về.
Đều nằm trong dự liệu.
Ngáp một cái, nói: "Có phải ngươi cảm giác được? "
Liệt Thiên giật thót mình.
"Môn chủ, ngài biết sao? "
"Biết chứ..., làm sao vậy? "
Liệt Thiên thoáng bối rối, lại nói tiếp: "Nếu như môn chủ biết rõ, thê thì tiểu bì nương Xuân Lan kia, còn có đám nha đầu tiểu Y......"
"Tên kia, không quản được người của Huyền Môn. "
Sở Huyền dùng ánh mắt nhìn người ngu để nhìn hắn.
Khoé miệng Liệt Thiên thoáng run rẩy, hắn đột nhiên tỉnh ngộ, nếu như Sở Huyền đã biết rõ, làm sao lại mặc kệ đệ tử Huyền Môn chịu ảnh hưởng từ trong minh minh ?
Trong lòng hắn càng thêm kinh hãi.
Thực lực Sở Huyền đã đạt đến một bước kia ?
Vậy mà có thể giúp cho đệ tử Huyền Môn, bỏ qua ảnh hưởng từ trong minh minh kia ?
"Môn chủ, đó là chuyện gì? "
Liệt Thiên bắt đầu nhớ lại, loại ảnh hưởng từ trong minh minh kia, đến tột cùng là do người làm ra, hay là do pháp tắc siêu nhiên của thế giới Thiên Dương?
Hắn có thiên hướng nghiêng về đáp án đầu.
Cái loại ảnh hưởng từ trong minh minh này, không giống do pháp tắc mang đến.
"Đại chiến lúc trước, hầu như tất cả Sáng Đạo Cảnh đều tham gia vào, ta đột nhiên phát giác, trận đại chiến kia là bị loại ảnh hưởng này. "
Trên mặt Liệt Thiên lộ vẻ úp úp mở mở, nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận