Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1196 - Trăm Vạn Năm, Đột Phá Chư Thiên Cảnh (3)



Chương 1196 - Trăm Vạn Năm, Đột Phá Chư Thiên Cảnh (3)




Editor: Kingofbattle.
Ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Hạo, đã không còn chỗ nào ẩn trốn.
Hạo hoá thân thành minh minh, ý chí ẩn giấu trong Hư Vô Chi Châu, nằm ở biên giới Thiên Dương, đang ở chỗ tiếp giáp hư vô, bao bọc toàn bộ thế giới Thiên Dương.
Thậm chí có một phần ý chí đang có xu hướng bao bọc Hỗn Độn.
Chẳng qua là, hư vô chi châu có giới hạn, phạm vi bao phủ của nó không thể ôm trọn Hỗn Độn.
Bởi vậy, khả năng khống chế Hỗn Độn của hắn rất yếu.
Từ lúc tên "Tranh" bị Thiên Đạo tiêu diệt, hắn gần như mất đi khả năng dò xét Hỗn Độn.
Pháp tắc siêu nhiên ở Thiên Dương, đã bị hư vô chi châu của hắn nắm giữ hơn một nửa, kỳ thật hắn đã là pháp tắc của thế giới siêu nhiên.
Cái vòng mặt trời kia, chính là bộ dáng bên ngoài do pháp tắc siêu nhiên hoá thành.
Cũng là hoá thân của Hạo.
Căn nguyên của Thương Thiên chính là vòng mặt trời kia.
Hắn hóa thân trong minh minh, nằm ở biên giới Thiên Dương, cũng không hoàn toàn nằm ở khu vực hư vô, lấy hư vô chi châu bảo vệ.
Cho nên hắn không bị hư vô ăn mòn.
Dựa vào đó để khống chế chúng sinh, quan sát tân giới ra đời, cảm ngộ cảnh giới cao hơn, mở ra con đường tu luyện mới.
Thực lực của hắn, kì thực đã đạt đến Tiểu Chư Thiên Cảnh sơ kỳ.
Dựa vào hư vô chi châu, ngay cả cường giả Tiểu Chư Thiên Cảnh hậu kỳ, cũng không thể khiến hắn bị thương.
Hắn có thể biến thành loại trạng thái giống như hư vô.
Đây cũng là nguyên nhân, trước khi Sở Huyền đột phá, không cách nào dò xét được hắn.
Hạo, tuy là nằm ở cấp bậc Vô Thượng Chúa Tể Cảnh, nhưng mà thực lực của hắn đã vượt xa đám cường giả Vô Thượng Chúa Tể còn lại.
Chúa Tể Cảnh của hắn, chính là hoàn mỹ vô khuyết, hơn nữa đã tu luyện đến cực hạn.
Đám cường giả Chúa Tể còn lại, ít nhiều gì thì trên người cũng có chỗ thiếu hụt.
Hơn nữa, vừa mới bắt đầu tu luyện, đã bị ý chí của Hạo bao phủ, vô hình trung đã bị Hạo nắm lấy khuyết điểm.
Thậm chí những chỗ thiếu hụt kia, là do Hạo tự mình bày bố.
Đây cũng là nguyên nhân, vì sao Vô Thượng Chúa Tể Cảnh đối mặt Hạo, lại không có lực phản kháng.
Chỉ có thể bị hắn cắt như rau cải!
Ngay cả Vô Thượng Chúa Tể Hỗn Độn, cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Người tu luyện trong Hỗn Độn, nếu muốn đột phá Vô Thượng Cảnh, thì phải tiến vào thế giới Thiên Dương để âm dương viên mãn, nhưng ngay một khắc bọn hắn vừa tiến vào thế giới Thiên Dương, thì đã bị ý chí của Hạo bao phủ lấy.
Quá trình âm dương viên mãn, đã bị Hạo âm thầm động tay chân, tạo ra khuyết điểm trí mạng.
Ánh mắt Sở Huyền quan sát vòng mặt trời kia.
Vòng mặt trời này không đơn giản, là hóa thân Thương Thiên của hạo, không ngừng thu hoạch bổn nguyên cường giả, đều hội tụ ở trong mặt trời.
Chỉ nói về mức độ tích luỹ bổn nguyên, đã không kém gì cường giả Tiểu Chư Thiên Cảnh trung kỳ.
Có thể tưởng tượng, đến tột cùng là Hạo bắt lấy bao nhiêu vị cường giả, mới tích trữ được lực lượng bổn nguyên nhiều tới mức này.
Nên biết rằng, mặt trời này cũng không phải luôn tích góp lực lượng, nó cũng cần tiêu hao lực lượng, duy trì trạng thái của Hạo, đồng thời thúc dục hư vô chi châu.
Thậm chí là bồi dưỡng thiên kiêu trong thế giới Thiên Dương.
Sở Huyền có thể thử tưởng tượng, đám cường giả Thiên Dương cùng Hỗn Độn, rốt cuộc căm hận Hạo đến mức nào.
Ngươi tu luyện đến cảnh giới tối cao, kết quả lại bị người khác hái mất thành quả như rau cải ngoài đồng ?
Ai có thể nhẫn nhịn.
Phản kháng vẫn luôn diễn ra.
Mỗi một thời đại, đều có người nghịch thiên.
Kết quả thì sao, tất cả đều đã chết, biến thành lực lượng bổn nguyên bên trong mặt trời.
Sau đó, Hạo tách ra một phần nhỏ chất dinh dương, bồi dưỡng thiên kiêu, bồi dưỡng cường giả, sau đó lại thu hoạch tiếp.
Vòng tuần hoàn cứ diễn ra như thế, mặt trời tích góp từng tí lực lượng bổn nguyên, càng ngày càng nhiều.
Thời đại không ngừng thay đổi.
Nguyên một đám tuyệt thế thiên kiêu xuất hiện, cuối cùng biến thành chất dinh dưỡng.
Đây là bi ai đến cỡ nào.
Sở Huyền nhìn thấu tất cả nhân quả, trong lòng cũng cảm thấy xúc động, những thiên kiêu cùng cường giả kia, thật sự là quá thảm rồi.
Gia hoả Hạo này, thật sự xem Thiên Dương và Hỗn Độn, trở thành bãi ruộng mà trồng rau cải.
Cách một thời gian ngắn, sẽ thu hoạch đám rau cải tươi xanh nhất.
Sau đó, hắn bón cho gốc rau một ít dinh dưỡng, chờ đợi đợt thu hoạch tiếp theo.
Thật là một gia hoả âm độc xảo trá.
Sở Huyền có thể tưởng tượng, những tuyệt thế thiên kiêu kia, những vị Vô Thượng Chúa Tể kia, sau khi khám phá ra sự thật này thì sẽ thống khổ căm hận tới mức nào.
Vì vậy nên bọn hắn liên hợp lại nghịch phạt Thương Thiên.
Kết quả thế nào, tự nhiên không cần nói cũng biết.
Tuy rằng hiện tại Sở Huyền chỉ cần dùng một ý niệm, là có thể giết Hạo.
Bất quá, hắn cũng không có làm như vậy.
Tân giới sắp sinh ra, đám cường giả Vô Thượng Chúa Tể, tất nhiên là muốn nghịch thiên.
Sắp có trò hay để xem rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận