Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 100
Lý Hoa Hương nhớ rằng nhà họ Điền rất rách rưới đổ nát, miễn cưỡng có thể che gió che mưa, bây giờ ngôi nhà trước mắt không chỉ được xây mới mà còn được xây trông rất đàng hoàng.
"Đây là nhà cháu, cũng vừa mới xây xong thôi." Điền Chí Thành cười giải thích, sau đó hướng trong nhà gọi quả phụ Điền: "Mẹ, bà ngoại tới rồi."
Vừa dứt lời, đã thấy quả phụ Điền vội vàng chạy ra ngoài: "Mẹ...
Qủa phụ Điền đã hơn nửa năm không gặp Lý Hoa Hương, nhìn thấy mái tóc hoa râm của Lý Hoa Hương, trong lòng vui buồn lẫn lộn, nhưng mà vẫn vô cùng vui vẻ đỡ Lý Hoa Hương vào trong nhà.
Lý Hoa Hương nhìn thấy con gái dĩ nhiên cũng vui mừng, hai mắt ươn ướt, hai mẹ con ngồi nói chuyện với nhau hồi lâu mới khống chế được tâm tình.
Góa phụ Điền kể lại đại khái tình hình cuộc sống cho Lý Hoa Hương nghe, Lý Hoa Hương biết cuộc sống con gái với cháu ngoại bây giờ không quá tệ, bà thấy nhẹ nhõm yên tâm hơn rất nhiều.
"Các con sống tốt là được rồi, ở nhà mẹ cũng tốt lắm, con yên tâm đi, hai anh con có sợ vợ cỡ nào cũng không dám bất hiếu đâu." Lý Hoa Hương cười nói.
Chính bà nuôi lớn con trai mình, bà biết rõ, mặc dù trong nhà có ồn ào nhốn nháo, nhưng chúng cũng không có bỏ đói bà, Lý Hoa Hương lớn tuổi rồi, cũng rất dễ dàng hài lòng.
Điều duy nhất khiến bà lo lắng chính là con gái quả phụ Điền này, hiện tại cuộc sống con gái đã khá hơn, tâm tình của Lý Hoa Hương cũng tốt hơn rất nhiều, bà không ngừng đòi muốn gặp cháu dâu sớm hơn.
"Vài ngày nữa thôi là mẹ có thể nhìn thấy cháu dâu rồi, bây giờ mẹ cứ tạm nhìn cháu trai một chút đi." Tâm trạng quả phụ Điền tốt hơn, nói chuyện cũng thú vị hơn trước rất nhiều.
"Chí Thành bây giờ càng lớn càng đẹp trai, giống như cha nó vậy, khó trách những thanh niên tri thức lại thích nó như vậy." Lý Hoa Hương híp mắt cười, nói.
Lý Hoa Hương không biết nội tình bên trong, quả phụ Điền và Điền Chí Thành đều biết, nhưng cũng không đem nói ra với bà.
Tất cả mọi người đều trông đợi ngày kết hôn, cuối cùng ngày này cũng sắp đến rồi.
Ngày đầu tiên nhà họ Điền đã bố trí bên ngoài xong xuôi, không khí tràn ngập vui vẻ, nhất là ở trong phòng Điền Chí Thành, cả một mảng đỏ rực. Trời tờ mờ sáng, nhà họ Điền đã bắt đầu hành động, khách mời và người phụ giúp cũng tới từ sớm. Triệu Trình đã đến từ tối hôm trước, tiện thể dẫn theo Điền Chí Thành nhờ anh lên tiệm may thành phố lấy bộ Tú Hòa, còn Triệu Trình thì đi theo sau Chu Bảo
Quốc nghe ông chỉ huy, hỗ trợ khắp nơi.
Chu Mai Hương dẫn theo nhóm phụ nữ quản lý chuyện tiệc rượu. Buổi sáng họ sẽ nấu cơm cho mọi người ăn là chủ yếu, bữa sáng sẽ là hai vỉ bánh bao trắng hấp thơm ngon nóng mềm, ngoài ra còn có thêm một chút thịt xắt và mì sợi.
Thấy thức ăn ngon sẽ giúp mang lại nụ cười trên khuôn mặt của mọi người, cho nên họ cũng phải bỏ ra rất nhiều công sức.
Quả phụ Điền và Lý Hoa Hương đều thay quần áo mới, trên tai của Lý Hoa Hương còn cài một đóa hoa trông thực vui vẻ.
Sắc trời bên ngoài dần sáng tỏ, Điền Chí Thành cũng đã thay quần áo. Sơ mi trắng không một nếp nhăn điểm một đóa hồng bên trên, ai vừa nhìn cũng biết đây là tân lang.
Những sợi tóc đen nhánh và chắc khỏe được vuốt ra đằng sau, lộ ra cái trán trơn nhẫn, mặc dù màu da đen hơn một chút so với trước kia, song lại giúp anh trông càng chín chắn, đặc biệt là đôi mắt kia, thoạt trông đã thấy rất linh đông. Triệu Trình bỏ chút thời gian vào phòng nhìn thoáng qua, mỉm cười khen ngợi: "Không tồi, hôm nay đẹp trai có đủ."
"Đồ đã đưa đi chưa?" Sáng nay lúc Điền Chí Thành tỉnh dậy đã lập tức nhờ Triệu Trình giúp anh đưa bộ Tú Hòa cho Mục Hiểu Hiểu, dù trong lòng anh biết chắc Triệu Trình đã đưa cho người ta rồi, song vẫn hỏi một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận