Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 126
"Chắc chắn sẽ có, đợi đến khi có thư thông báo, chắc chắn sẽ mời rượu." Quả phụ Điền vui mừng đến nỗi nếp nhăn nơi khóe mắt càng thêm sâu.
Mục Hiểu Hiểu gói một túi đường và bánh quy cho Chu Mai Hương: "Cháu và Chí Thành mua riêng đấy, thím cầm lấy về nhà cho Đại Hổ với Tiểu Hổ ăn nhé."
"Lần này thím không khách sáo với hai đứa nữa, được ăn kẹo mừng của hai sinh viên đại học các cháu, sau này Đại Hổ Tiểu Hổ lớn cũng sẽ thi vào đại học." Chu Mai Hương cầm lấy túi đường, cười nói: "Nhà các cháu cứ từ từ ăn mừng đi, thím không quấy rầy nữa."
Chu Mai Hương nói tạm biệt rồi trở về nhà.
Quả phụ Điền thấy bột mì và thịt heo, liền nói: "Buổi tối làm sủi cảo đi, nhà ta tự ăn mừng trước."
Cả gia đình bắt đầu làm việc, làm bột mì và nhặt rau, Điền Chí Thành được giao đi nhóm lửa.
Ở thời đại này có thể được ăn sủi cảo nhân thịt heo bắp cải trắng đã có thể khiến người ta sung sướng đến chảy nước miếng.
Cho dù nhà họ Điền xây nhà gả vợ, quả phụ Điền vẫn còn dư không ít tiền, ít nhất là ăn bữa sủi cảo cũng không có vấn đề gì, nhưng mà quả phụ Điền không có ngốc.
Thỉnh thoảng ăn một bữa cho đỡ thèm thì không sao, nhưng nếu hàng ngày ăn ngon quá, người ta cũng xì xâm bàn tán, nói không chừng có người ghen ghét còn đi tố cáo.
Mùi thơm của sủi cảo nhà họ Điền phảng phất khắp nơi xung quanh, nhà Hàn Ngọc Phân bên cạnh cũng ngửi thấy, nhất thời cảm thấy cơm khoai lang đỏ trong tay không còn thơm nữa.
"Buổi chiều con thấy thím Mai Hương đi từ nhà họ Điền về, trong tay còn cầm túi kẹo mừng đấy." Điền Hiểu Tú đang chộp lấy khoai lang đỏ trong bát, tiếng không lớn, nhưng ở trên bàn ăn yên tĩnh lại vô cùng rõ ràng.
"Ăn cơm của con đi, sao nói nhiều vậy chứ." Hàn Ngọc Phân đập đũa xuống, trừng mắt nhìn Điền Hiểu Tú một cái, đã biết rõ Điền Kiến Thiết không thi đậu, còn nói những lời như vậy.
"Được rồi, ăn cơm đi." Điền Chấn Quốc trầm giọng nói: "Người ta thi đậu là do năng lực của người ta, năm nay Kiến Thiết không thi đậu còn có năm sau."
"Không thi đậu cái gì chứ, anh không có nghe con trai nói sao? Chỉ là tính sai điểm thôi, nếu điền vào trường khác chắc chắn sẽ đậu, Kiến Thiết còn muốn tìm trường học khác tốt hơn thế." Hàn Ngọc Phân gắp cho Điền Kiến Thiết môt con cá muối: "Kiến Thiết à, ăn cá đi, mẹ không tin thằng con trai nhà góa phụ Điền kia có thể thi đậu đâu, coi như thi đậu rồi nhưng không biết có làm cái gì mờ ám không đâu đấy."
Điền Kiến Thiết cúi đầu ăn cơm, không những không cảm thấy được an ủi trong lòng mà ngược lại càng thấy bực bội khó chịu.
Anh ta cũng không tin Điền Chí Thành thi đậu, có lẽ chỉ có một mình Mục Hiểu Hiểu thi đậu, chắc là Điền Hiểu Tú nghe lầm mà thôi.
Chỉ là suy nghĩ đó của Điền Kiến Thiết không tồn tại được lâu, vào buổi trưa ngày hôm sau, cả thôn Chu Điền đều biết rằng cả con trai và con dâu của quả phụ Điền đều đã thi đậu đại học.
Đối với chuyện Mục Hiểu Hiểu thi đậu đại học, mọi người không cảm thấy kì lạ, dù sao thì vốn dĩ cô cũng là một thanh niên tri thức rồi, nhưng thành tích của Điền Chí Thành thật đáng kinh ngạc khiến cho người ta phải tranh cãi.
Không ai nghĩ tới, người suốt ngày chỉ thích lười biếng, hay dùng thủ đoạn mánh khóe như Điền Chí Thành lại cũng có thể thi lên đại học, hơn nữa anh còn lấy thân phận là học sinh trung học cơ sở đi dự thi.
Người trong thôn không khỏi thở dài khi nghĩ đến Điền Kiến Thiết cũng tham dự thi đại học như thế, anh không phải là học sinh cấp ba sao, vây mà còn không bằng Điền Chí Thành.
Người trong thôn không quan tâm đến điểm số, dù sao Điền Kiến Thiết không thi đậu, Điền Chí Thành thi đậu, có nghĩa là Điền Kiến Thiết không giỏi.
Người trong thôn vốn dĩ đã không ưa Hàn Ngọc Phân, nhân cơ hội này không ít người chế nhạo Hàn Ngọc Phân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận