Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 74
Điền Chí Thành đếm tiền xong, nói hai câu cảm ơn với Giám đốc Bạch, rời đi.
Sau khi ra khỏi Cung Tiêu Xã, Điền Chí Thành bỏ một nghìn đồng vào Taobao, nhìn chỗ trống của Taobao biến thành mười hai vạn, tâm trạng vô cùng sung sướng.
Điền Chí Thành xoay vài vòng ở ngõ nhỏ, sau khi ra đã khôi phục lại dáng vẻ trước đây.
Đi bên đường, Điền Chí Thành lại phát hiện một tiệm may, biển hiệu của cửa hàng có hơi cũ, nhưng được lau chùi rất sạch sẽ.
Trong tiệm còn treo vài món áo khoác vải nỉ, chất liệu tươi mới, ánh mắt đầu tiên Điền Chí Thành cảm thấy màu sắc này có thể tôn da của Mục Hiểu Hiểu.
Bây giờ túi tiền của anh đầy, cũng không ít tiền, Điền Chí Thành trực tiếp đi vào.
Tiệm may treo rất nhiều các kiểu quần áo, ánh mắt Điền Chí Thành nhìn kiểu dáng cảm thấy vô cùng cổ xưa, nhưng đồ vật lại có đặc điểm riêng.
Trong tiệm cũng không có nhiều người lắm, chỉ có hai người, tận cùng bên trong có một phụ nữ trung niên ngồi ở máy may đang vội vàng dẫm máy móc, người còn lại là một cô gái trẻ tuổi đang sửa sang lại móc áo.
Thấy Điền Chí Thành vào được, cô gái tuổi trẻ đi lên chào đón ngay lập tức: "Đồng chí, có thể giúp cậu được gì sao?"
Quá hiện đại quá lễ phép, làm cho Điền Chí Thành theo bản năng nhìn đối phương một cái, đối phương trang điểm rất thời thượng, không có trát nhiều giống như những kiều bánh bèo đang lưu hành gần đây, mà là kiểu tóc xoăn cẩn thận tỉ mỉ, trên người mặc sườn xám, có cảm giác hơi giống với nữ lưu manh.
Điền Chí Thành nhìn thoáng qua rồi thu hồi ánh mắt, anh nghĩ Mục Hiểu Hiểu chắc chắn không thích hợp với kiểu trang điểm này, quá chói mắt.
"Tôi muốn mua vài bộ quần áo, người mặc là mẹ của tôi, đồng thời mua cho tôi một cái." Đôi mắt Điền Chí Thành nhìn về cái áo khoác nỉ màu tím treo trên tường: "Cái áo kia có thể lấy xuống cho tôi xem được không?”
"Có thể." Cô gái trẻ tuổi nghe Điền Chí Thành muốn lấy mấy bộ, thái độ tất nhiên nhiệt tình, một bên lấy cái áo khoác vải nỉ xuống cho Điền Chí Thành, một bên nói: "Trong tiệm chúng tôi có rất nhiều kiểu dáng khác, cậu có thể từ từ xem."
Điền Chí Thành sờ chất liệu, vô cùng mềm mại, cầm lấy nhìn một lớn một nhỏ: "Lấy giúp tôi cái tốt nhất, sau đó qói lại." Có lẽ là do Điền Chí Thành mua quá dứt khoát, khiến cho cô gái trẻ tuổi ngẩn người, nhưng mà rất nhanh đã khôi phục lại, thay Điền Chí Thành gói áo khoác nỉ lại cẩn thận.
Điền Chí Thành lại chọn cho Góa phụ Điền một cái áo khoác nỉ khác, sai đó chỉ mua cho mình một bộ áo Sơ mi trắng và quần dài màu đen.
Vào lúc thanh toán, cô gái trẻ tuổi còn chủ động bỏ số lẻ cho anh, mặc dù như vậy, Điền Chí Thành cũng đã tiêu một trăm đồng, trong túi bây giờ còn dư lại 400 đồng tiền.
Lúc quay về, tâm trạng Điền Chí Thành không tồi, đối với mùi hôi thối trên xe, cũng không có để ý như trước nữa.
Lúc đi ngang qua huyện thành, thuận tiện đến huyện thành Cung Tiêu Xã, mua hai cân thịt.
Nhìn đến chân gà được chất đống thành núi nhỏ bên cạnh, nghĩ đến đã lâu không ăn chân gà trộn rau, ngay lập tức có hơi thèm.
Sau khi mua hai cân chân gà, Điền Chí Thành đạp vê.
Đi được nửa đường, Điền Chí Thành dừng lại, anh nhìn bốn phía xung quanh hoang vu không người, ngoại trừ mấy cọng cỏ dại thổi bay bên đường, thì chỉ có tiếng chim hót. Điền Chí Thành mua một chiếc đạp nữ từ Taobao, màu sắc là màu vàng nhạt, phía trước còn có một cái giỏ được dệt bằng dây mây, trên ghế sau còn được lót miếng bọt biển.
Đặt xe đạp ở trên đường lớn, Điền Chí Thành dứt khoát lấy đồ đã mua ra, thịt và chân gà, còn còn có hai cân đường trắng góa phụ Điền bảo mua để trong giỏ đằng trước.
Quần áo mới mua thì được cột ở ghế sau, Điền Chí Thành nghĩ lại mua hai lon sữa lúa mì, cầm ở trên tay.
Điên Chí Thành ngồi lên xe đạp, không nhanh không chậm đạp trên đường làng chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận