Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 116
Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu nhìn theo hướng chỉ tay của Triệu Trình, khuôn mặt trắng nõn như búp bê của Mã Hiểu Lệ rất dễ thấy trong đám người, đặc biệt là sau khi cô ấy nhìn thấy Mục Hiểu Hiểu, vẻ mặt tươi cười, lộ ra hai chiếc răng nanh dí dỏm.
"Hiểu Hiểu." Mã Hiểu Lệ vội chạy tới, mấy người khác trong nhóm nhỏ học tập cũng đi theo sau cô ấy. "Hiểu Hiểu, cậu ra sớm vậy, cậu không biết chứ ở điểm thi của tớ có thí sinh gây rối, thời gian thi đã hết
mà cậu ta còn chưa trả lời xong, kéo dài thời gian không muốn đi, còn cãi nhau với giám thị. Cuối cùng bị dẫn đi, tớ nghĩ chắc chắn sẽ bị xử phạt." Mã Hiểu Lệ vừa đến đã vội vàng chia sẻ chuyện bát quái.
"Vậy cậu viết xong bài thi rồi đúng không? Không thiếu thời gian chứ?" Mục Hiểu Hiểu lo lắng hỏi.
"Yên tâm đi, đều trả lời hết rồi, nhóm nhỏ học tập của chúng ta cũng không phải là nhóm vô dụng." Tâm trạng Mã Hiểu Lệ rất vui vẻ, rõ ràng là trả lời không tồi.
Vẻ mặt của Từ San và Đỗ Thụy cũng chứa ý cười, ngược lại là Mai Quyên, vẻ tươi cười có hơi miễn cưỡng.
"Chúng ta đừng đứng ở ven đường nói chuyện, đi ăn cơm thôi nào mọi người, vừa ăn vừa nói." Điền Chí Thành nói.
"Đúng đúng ăn cơm, tớ sắp đói chết rồi." Mã Hiểu Lệ vừa nói, vừa kéo cổ tay Mục Hiểu Hiểu.
Bên trái Mục Hiểu Hiểu là Mã Hiểu Lệ, bên phải là Điền Chí Thành.
Điền Chí Thành nhìn chằm chằm cánh tay của Mục Hiểu Hiểu bị chiếm lấy, Mục Hiểu Hiểu khẽ đẩy anh một cái, Điền Chí Thành chỉ đành nghe lời buông tay Mục Hiểu Hiểu ra.
Vợ bị người khác chiếm mất, Điền Chí Thành chỉ đành đi với Triệu Trình.
Nhóm người đi vào quán cơm quốc doanh, bây giờ là thời gian ăn trưa nên quán cơm quốc doanh có không ít người, trong đó hầu như đều là thí sinh đến tham gia thi đại học.
Nhóm Điền Chí Thành ngồi xuống bàn to trước cửa sổ, sau đó Điền Chí Thành đi gọi món, thuận tiện chắt cho mỗi người một ly nước ấm.
"Tớ cảm thấy thi môn văn cũng được, có thể buổi chiều thi toán sẽ khó, mọi người nhớ đọc kỹ đề, cố gắng đừng để sai chỗ không đáng sai." Đỗ Thụy là nam sinh duy nhất trong nhóm nhỏ học tập của hội thanh niên trí thức, anh ta thi khoa học tự nhiên.
Bởi vì thành tích các môn khoa học tự nhiên của anh ta tốt, vì vậy trong nhóm nhỏ học tập, các vấn đề về toán học đều là do anh ta ôn tập cho mọi người.
Tất cả mọi người đều gật đầu, thật ra không cần nhắc mọi người cũng sẽ đọc đề cẩn thận, dù sao đây là cơ hội ngàn năm có một, không ai muốn vì sự sơ ý của mình mà bỏ qua cơ hội lên thành phố này.
Một lát sau, thức ăn đã được bưng lên, mọi người ăn một bữa cơm nóng hổi, sau đó lại quay về trường thi.
Thời tiết buổi chiều có hơi âm u, còn có gió to.
Thí sinh trong trường thi nghe tiếng gió vù vù bên ngoài, có hơi bị quấy rầy mạch suy nghĩ, không tập trung được.
Khi Điền Chí Thành nhận đề thi, vẻ mặt khó nói hết, nói thế nào đây, đề bài nói khó cũng không phải rất khó, nhưng dùng để làm đề thi đại học thì được coi là khó.
Điền Chí Thành không khỏi nhớ tới nỗi sợ hãi bị điểm thi đại học chi phối, kiểm tra tất cả các câu hỏi xong thì hít sâu một hơi, sau đó cúi đầu tập trung giải đề.
Thời gian hai tiếng là vô cùng dư dả, Điền Chí Thành chỉ mất một tiếng đã làm xong rồi, đương nhiên vẫn còn trống mấy câu, những câu đó Điền Chí Thành không biết, anh cũng lười viết linh tinh. Còn một tiếng không có gì làm, Điền Chí Thành chỉ có thể nâng cằm nhìn gáy của Mục Hiểu Hiểu đến ngẩn người.
Giám thị chú ý đến Điền Chí Thành nhưng quan sát anh trong chốc lát thì nhận ra anh chỉ nhìn chằm chằm người khác, không có hành động gì khác, nên không nhìn anh nữa.
†ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận