Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 159

Chương 159Chương 159
Một đêm ngủ ngon giấc, đến khi tỉnh dậy, bầu trời bên ngoài cửa sổ đã sáng rực rỡ.
Điền Chí Thành rửa mặt xong thì thay quần áo, sau đó mới mở cửa bước ra ngoài.
Trong sân có một cái giếng, Lê Viện đang múc nước từ giếng, nhìn thấy anh ra khỏi phòng, thì lên tiếng chào hỏi anh.
"Ba tôi còn chưa dậy, anh đói bụng chưa? Cơm sáng còn chưa nấu xong, anh đợi một lát nào cơm nấu xong tôi sẽ gọi anh."
"Cô nấu cơm à? Cô không đến trường học sao?" Điền Chí Thành ngạc nhiên, anh thấy dáng vẻ Lê Viện có tuổi tác không chênh lệch mấy với Mục Hiểu Hiểu, đáng ra ở tuổi này cô ấy đang đi học mới đúng.
"Vào mùa đông cha tôi dậy rất trễ, nếu đi ra ngoài mua bữa sáng đợi đến khi cha thức dậy ăn sáng, thì đồ ăn đã lạnh từ lâu rồi, tôi đành tự nấu rồi gọi cha thức dậy ăn thôi." Lê Viện buồn cười nói: "Tôi đã 25 tuổi rồi, đã tốt nghiệp từ lâu, nhưng công việc không tìm được, đành giúp cha trông coi cửa hàng."
Điền Chí Thành mở to hai mắt mà nhìn Lê Viện, anh không ngờ cô ấy còn lớn hơn anh bốn tuổi, quả nhiên tuổi tác đều dựa vào gương mặt trẻ. Lần đầu tiên anh gặp Lê Viện ở cửa hàng, anh còn cho rằng cô gái trẻ này đang trong kỳ nghỉ đông nên đến giúp đỡ cha cô buôn bán ở cửa hàng, điều khiến anh ngạc nhiên không chỉ là cô gái này lớn hơn anh vài tuổi, mà còn tốt nghiệp từ lâu.
"Vậy tôi đi kiểm tra phân loại lại số hàng của tôi một chút." Điền Chí Thành cảm thấy có chút xấu hổ, nên anh tìm đại một cái cớ rồi về phòng.
Đến khi Lê Viện làm xong bữa sáng, cô ấy gọi anh ra ngoài ăn sáng, Điền Chí Thành mới bỏ mớ hàng hóa trên tay xuống rồi ra khỏi phòng.
Lê Thư cũng đã dậy, ông đang ngồi ở bàn cơm, cả ba người ăn một chén cháo, rồi ăn mấy cái bánh bao. Sau khi giải quyết xong bữa sáng, liền cùng nhau
kiểm tra hàng đợt này Điền Chí Thành mang tới.
Lúc Điền Chí Thành chọn sản phẩm trên Taobao, anh đã dặn dò với mấy chủ cửa hàng trên đó là sản phẩm không cần dán nhãn mác, nếu không sau khi anh nhận được hàng anh còn phải gia công chỉnh sửa lại.
Ba người kiểm tra hàng rất nhanh, không tới một tiếng là kiểm tra xong.
"Tổng cộng là kẹp tóc có một ngàn cái, kim cài áo có hai trăm cái, thẻ kẹp sách có ba trăm cái, số lượng như vậy không sai đâu." Lê Thư lấy ra cây viết rồi ghi chép ngày tháng nhận, thông tin và số lượng hàng, làm xong cô ấy nói tiếp: "Trước tiên sẽ thanh toán cho anh một nửa, anh tính xem bao nhiêu tiền để bên tôi chuẩn bị."
Số hàng đợt này Điền Chí Thành mua trên taobao chỉ khiến anh bỏ ra hơn ba vạn, bởi vì anh mua với số lượng nhiều, cho nên cửa hàng trên Taobao chiết khấu giảm giá cho anh, nếu đổi thành tiền thời nay, anh chỉ bỏ ra hơn 300 đồng tiền.
Dựa theo giá cả anh từng báo giá cho Lê Thư, đơn hàng đợt này có giá 2750 đồng.
"Chú Lê, lúc trước cháu có nói với chú là nếu chú lấy thêm hàng nữa thì đơn sau cháu sẽ giảm cho chú 10%, đợt hàng này có giá 2750 đồng, giảm 10% còn 2400 đồng, ấn theo lời chú nói sẽ thanh toán trước cho cháu một nửa, là 1237 đồng."
Đời trước anh có thói quen dùng máy tính để tính toán, hiện tại không có máy nên khi anh tính nhẩm sẽ phí chút thời gian.
"Được, để chú lấy tiền ra trả cháu." Lê Thư cười nói, ông đứng dậy đi vào phòng để lấy tiền.
Lê Viện nhìn hai cái túi lớn chứa hàng đợt này, tò mò hỏi anh: "Mấy món hàng này anh đều nhờ thợ thủ công thiết kế rồi làm ra à?”
"Không phải đâu." Điền Chí Thành lắc đầu phủ nhận, người thiết kế là ai anh cũng không biết, có lẽ đi hỏi mấy chủ cửa hàng trên Taobao, người ta mới biết được ai là người thiết kế.
Lê Viện lại đoán rằng Điền Chí Thành không muốn nói cho cô ấy biết, dù sao đây là bí mật kinh doanh, Lê Viện cắn môi không hỏi tiếp nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận