Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 79
Chu Mai Hương vẫn cởi mở như mọi khi, quả phụ Điền trong thôn cũng không có người thân thích, lại cùng với bà ấy ở một đại đội, gần đây hai người trò chuyện qua lại cũng hòa hợp, Chu Mai Hương tự nhiên muốn chăm sóc bà ấy nhiều hơn một chút.
Điền Chí Thành từ trong phòng lấy hai cân đường, một hộp bánh quy và một lon sữa mạch nha đi ra: "Thím Mai Hương, thím nói coi cháu như cháu trai, vậy thì cháu trai tặng quà thím không được từ chối đâu đấy, hơn nữa quà lễ cảm ơn làm mối lần trước cháu cũng chưa đưa, lần này nhận một thể luôn ạ."
Điền Chí Thành đặt đồ lên bàn trong gian nhà chính, đường trắng là góa phụ Điền chỉ bảo phải đưa đến, ban đầu quả phụ Điền còn muốn tặng thêm một ít ngũ cốc và thịt, nhưng Điền Chí Thành không mua.
Nhà Chu Bảo Quốc không hề nghèo, ít ngũ cốc với thịt đó họ cũng có thể mua được, Điền Chí Thành biết Chu Kiến Nghiệp có hai đứa con trai, một đứa tám tuổi một đứa bốn tuổi, chúng rất được hai vợ chồng Chu Bảo Quốc và Chu Mai Hương yêu thương.
Tặng bánh quy và sữa mạch nha, cũng chính là tặng cho hai đứa con trai của Chu Kiến Nghiệp, trẻ con luôn thích ăn quà vặt, sữa mạch nha còn có tác dụng bồi bổ thân thể. "Sao cháu mua đồ đắt như vậy!" Lúc con dâu cả của Chu Mai Hương sinh con trai đầu, bà có nhờ người mua sữa mạch nha cho, một lon hơn mấy chục lận.
Còn cả hộp bánh quy vỏ thiếc kia nhìn cũng không hề rẻ, Chu Mai Hương lập tức từ chối nhận.
"Thím cho hai mẹ con mượn phòng ở mấy ngày thôi, sao có thể nhận món quà lớn như này chứ, thím lấy hai cân đường trắng thôi, còn lại cháu mang về đi."
"Chị Chu, chị vừa mới bảo em không được khách sáo, chị cũng đừng khách sáo trước đi nha." Quả phụ Điên cũng không ngờ Điền Chí Thành lại mang ra hộp bánh quy và sữa mạch nha, nhưng bà cũng chỉ kinh ngạc trong chốc lát, ngược lại cảm thấy món quà tặng cho Chu Mai Hương này cũng không có gì lớn lao.
"Trước đây chị giúp đỡ gia đình em rất nhiều, chuyện của Chí Thành và Hiểu Hiểu cũng thật may mắn nhờ có chị. Nếu tìm người khác nhờ cũng không làm được chuyện tốt như vậy."
"Thím Mai Hương, không phải thím nói đợi cháu tặng lễ lớn sao, bây giờ cháu đưa lễ tới, dì lại từ chối, như vậy là không được." Điền Chí Thành thuyết phục.
Thấy quả phụ Điền và Điền Chí Thành nói như vậy, Chu Mai Hương cảm thấy mình không nhân cũng không được, bà cũng không phải người già mồm nên cũng không từ chối nữa.
"Được rồi, lễ này của cháu trai Chí Thành thím nhận trước, chờ đến ngày cháu kết hôn, thím khẳng định sẽ giúp cháu thu xếp lo liệu ổn thỏa, bảo đảm hôn lễ của cháu sẽ vô cùng tuyệt vời." Chu Mai Hương cười trêu ghẹo Điền Chí Thành, lúc trước không tiếp xúc qua, bà ấy cảm thấy tên con trai lười biếng như Điền Chí Thành, chắc chắn sẽ không có tương lai.
Ai ngờ rằng, duy nhất Mục Hiểu Hiểu lại có thể khiến Điền Chí Thành cải tà quy chính, không chỉ tiến bộ lên, còn biết nghe lời, không giống như lúc trước không nói được ba câu đã oán người ta.
"Như vậy thật tốt, đúng lúc em đang đau đầu chuyện mời những ai đây, chị Chu chị góp ý cho em một chút."
Mối quan hệ của quả phụ Điền và gia đình ruột bà ấy không được tốt, ngày lễ ngày tết cũng rất ít khi qua lại, không phải quả phụ Điền không về nhà thăm, mà là do nhà mẹ bên ấy chê nhà quả phụ Điền quá nghèo.
Mẹ của quả phụ Điền cũng đã lớn tuổi, cho dù có ý muốn giúp đỡ cho con gái, cũng phải nhìn sắc mặt con trai con dâu.
Có lúc bà lén giúp đỡ quả phụ Điền, liền bị con trai con dâu nói cho ngay, ngay cả quả phụ Điền cũng bi chế nhạo, quả phụ Điền cũng lạnh nhạt với các anh em.
Dần dần, bà cũng về nhà mẹ đẻ ít hơn, những dịp lễ tết cũng chỉ nhờ người mang quà về cho.
Bạn cần đăng nhập để bình luận