Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 189

Chương 189Chương 189
Cả ba từ Cung Tiêu Xã đi ra, Điền Chí Thành phát hiện nơi này trùng hợp có khoảng cách gần với địa điểm họ ăn cơm với Đỗ Trình Hiên, tiệm cơm đó còn có phòng riêng, rất thích hợp để nói chuyện.
Chu Lộ đứng phía sau trơ mắt nhìn Vương Tĩnh nắm lấy tay Mục Hiểu Hiểu cùng với một người đàn ông lạ mặt bước khỏi Cung Tiêu Xã, nhìn theo bóng dáng bọn họ, cô ta chỉ biết đứng lặng tại chỗ, chân giống như bị dính lên đất, không đuổi theo được.
Cô ta không biết bản thân nên dùng thái độ nào đối mặt với Mục Hiểu Hiểu, dù sao thì Mục Hiểu Hiểu đã thay cô ta xuống nông thôn làm việc, hơn nữa còn không phải tự nguyện đi mà bị bắt ép đi, do anh trai cô ta thương xót cô mà lén lút thay đổi tên cô thành tên Mục Hiểu Hiểu.
Việc Mục Hiểu Hiểu thay cô ta đến nông thôn chịu khổ hai năm nay, mỗi lần Chu Lộ nhớ đến việc này, đều cảm thấy có lỗi với Mục Hiểu Hiểu.
Hiện tại khi cô ta biết được Mục Hiểu Hiểu đã trở lại, Chu Lộ vừa cảm thấy vui vẻ thay cô ấy, vừa cảm thấy nhẹ lòng, một chút áy náy trong lòng cô ta cũng giảm bớt một chút.
Ngoài ra còn một việc, vì Mục Hiểu Hiểu đã trở lại rồi, Chu Lộ thầm nghĩ đến một vấn đề, có phải cô không cần vội vàng kết hôn, đúng không?...
Ba người đi vào tiệm cơm, thời điểm này chưa đến giờ cơm, nên trong tiệm không có bao nhiêu khách.
Họ chọn một phòng ăn cơm riêng, Mục Hiểu Hiểu và Điền Chí Thành ngôi cạnh nhau, Vương Tĩnh chọn chỗ ngồi gần cả hai, cách nhau hai ghế ngồi, khoảng cách không xa không gần, bà muốn thân cận với Mục Hiểu Hiểu, nhưng lại lo sợ cô kháng cự không muốn tiếp xúc gần với bà.
Trên đường đi đến đây, Vương Tĩnh đã biết Điền Chí Thành là người chồng hiện tại trên danh nghĩa của con gái, đối với Điền Chí Thành, tạm thời Vương Tĩnh giữ thái độ quan sát.
Bà không biết con người của Điền Chí Thành, khi bà nhìn thấy con gái thân thiết với người đàn ông này như vậy, trong lòng bà chỉ cảm thấy chua xót.
Bất quá hiện tại, việc quan trọng nhất vẫn là loại bỏ sự hiểu lầm của con gái với bà, bà không biết vì sao mà con gái kháng cự bà như vậy, còn cảm thấy bà không yêu thương cô.
"Hiểu Hiểu, con là bảo bối mà mẹ mang thai mười tháng để sinh ra, sao mẹ có thể nhẫn tâm khiến con xuống nông thôn chịu khổ, lúc trước Chu Lỗi tự ý sửa lại tên Chu Lộ thành tên con, vì chuyện này mà mẹ không ít lần cãi nhau với chú Chu của con, nhưng mẹ biết chuyện này không thể sửa đổi được nữa."
Đôi mắt hồng hồng của Vương Tĩnh nhìn Mục Hiểu Hiểu, bà nói tiếp: 'Chú Chu của con vì cảm thấy áy náy với con, nên ông ấy chủ động nói ra chuyện bồi thường cho con, mỗi tháng ông ấy sẽ gửi tiền và phiếu, còn tranh cãi với hai anh em Chu Lỗi và Chu Lộ không ít lần... Lúc trước là do mẹ ngu ngốc, mẹ cho rằng chỉ cần mẹ quan tâm chăm sóc hai đứa trẻ kia, bọn họ sẽ xem con như em gái mà quan tâm chăm sóc như vậy, mẹ không ngờ Chu Lỗi lại không xem chúng ta như người thân mà đối xử, tất cả chuyện này là do mẹ sai."
Vương Tĩnh vô cùng hối hận, vì nuôi dưỡng chăm sóc một đôi bạch nhãn lang, mà không quan tâm con gái ruột của mình, để con bé phải chịu nhiều oán hận như vậy.
"Người thân? Trong mắt anh ta, con có lẽ là kẻ thù của tên đó thì đúng hơn." Mục Hiểu Hiểu cười mỉa mai, lúc cô còn nhỏ lần đầu đến Chu gia, cô còn cho rằng bản thân sẽ có một ngôi nhà mới, sẽ có anh trai và chị gái.
Nhưng hiện thực lại cho cô một cái tát, Chu Lỗi không ít lần bắt nạt cô, còn Chu Lộ thì không như vậy, nhưng cô bị một người Chu Lỗi bắt nạt là đủ rồi.
Từ nhỏ đến lớn, cô tích lũy trong người bao nhiêu buồn bực khó chịu, nếu không nói hết ra, cô sợ bản thân sau khi nhớ lại sẽ buồn nôn cả đời. †ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận