Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 170

Chương 170Chương 170
Ngay lúc bọn họ quay người, trong con ngõ sâu hút một người phụ nữ trẻ đẹp bước ra, bà ta trông thấy bóng lưng của Mục Hiểu Hiểu thì ngây ra một lúc, đợi tỉnh táo lại muốn đuổi theo, thì Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu đã lên xe mất rồi.
Người phụ nữ xinh đẹp cau mày, lắc đầu, rồi tự lẩm bẩm một mình: "Chắc là mình nhìn lầm rồi, sao có thể là Mục Hiểu Hiểu được, con bé đáng lẽ đang ở nông thôn mới đúng...
Mục Hiểu Hiểu mang theo Điền Chí Thành đi tham quan một số kiến trúc biểu tượng, nhưng cuối cùng không chịu được cơn gió lạnh bên ngoài, hai người quyết định tìm một nhà hàng và nếm thử các món ăn địa phương ở đây, sau đó quay về khách sạn để chỉnh lý lại đồ đạc.
Trời vừa sẩm tối, Đỗ Trình Hiên đã tìm đến cửa.
"Anh đã đặt chỗ rồi, mình cùng đi ăn một bữa cơm đi." Đỗ Trình Hiên thay đổi một bộ quần áo khác, áo len cổ cao màu trắng và áo khoác dày màu nâu vàng, trông không khác gì một thành phần tri thức nho nhã.
Mục Hiểu Hiểu và Điền Chí Thành đi theo Đỗ Trình Hiên đến địa điểm dùng bữa, là một nhà hàng có phòng riêng, nằm sâu tít trong một con ngõ nhỏ, nếu không phải người quen ở đây, ắt hẳn sẽ rất khó tìm thấy.
Đỗ Trình Hiên cố ý đặt một phòng riêng, chọn một vài món ăn, ông chủ mang thêm cho bọn họ nước trà trước, rồi mới đóng cửa rời đi.
Trong phòng vô cùng im ắng, Đỗ Trình Hiên ngồi bên cạnh cửa sổ, Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu ngồi đối diện với Đỗ Trình Hiên, hai người ngồi sát cạnh nhau, điều này càng khiến cho ánh mắt của Đỗ Trình Hiên thêm sắc bén.
"Anh Trình Hiên, đây là chồng em Điên Chí Thành." Mục Hiểu Hiểu cảm thấy bầu không khí có hơi xấu hổ, chỉ đành mở miệng giới thiệu, rồi khẽ kéo tay áo của Điền Chí Thành, nói tiếp: "Còn đây là anh Trình Hiên, lớn lên cùng em hồi còn sống trong con ngõ kia."
Điên Chí Thành đứng lên tự giới thiệu: 'Chào anh Trình Hiên, em là Điền Chí Thành, chồng của Hiểu Hiểu."
Đỗ Trình Hiên chỉ là lạnh lùng gật đầu với anh, hỏi: "Cậu làm thế nào quen biết với Hiểu Hiểu vậy, là hồi còn ở nông thôn quen nhau à? Kết hôn khi nào, đã bàn bạc với ba mẹ cậu chưa?”
"Hồi Hiểu Hiểu bắt đầu tham gia vào đội ngũ sản xuất ở thôn, bọn em đã biết nhau, sau đó kết hôn vào sau vụ mùa thu năm ngoái, mẹ em đã chuẩn bị cho lễ cưới của hai đứa." "Cậu là người nông thôn?" Đỗ Trình Hiên đột ngột đứng bật dậy, anh ta vốn nghĩ rằng Điền Chí Thành cũng là một thanh niên trí thức từ thành phố xuống nông thôn, tiếp xúc lâu ngày với Mục Hiểu Hiểu nên mới nảy sinh tình cảm, ai ngờ đâu thế mà không phải.
Đỗ Trình Hiên là con trai độc nhất trong nhà, anh ta cũng là một thanh niên trí thức nằm trong những nhóm người tiên phong từng xuống nông thôn, điều kiện của đại đội anh tham gia vô cùng kém, các hộ gia đình ở nông thôn cũng rất khó khăn, anh ta đã nhìn thấy quá nhiêu những khuôn mặt và cảnh đời xấu xí, nên mới không có hảo cảm gì với đa số người ở nông thôn.
Anh đánh giá lại Điền Chí Thành, đối phương không hề ăn vận giống như những người dân dưới quê không chú ý ăn mặc kia, mà ngược lại có một vẻ ngoài khá giống người thành thị, ngắm một lượt, hoàn toàn không giống một người dưới quê chút nào.
Người nông thôn có bao nhiêu khổ sở anh biết, lấy đâu ra mấy bộ quần áo như vậy chứ?
Đỗ Trình Hiên mới về mấy ngày trước, anh ta cũng biết sau khi Mục Hiểu Hiểu về nông thôn, trong nhà mỗi tháng đều gửi cho cô tiền phụ cấp, giờ nhìn lại quần áo trên người của Điền Chí Thành không khéo lại do Mục Hiểu Hiểu mua cho cũng nên.
Một tên nhóc sống ở vùng quê nghèo như Điền Chí Thành, nếu như không sử dụng những thủ đoạn không chính đáng, thì làm sao cưới được Mục Hiểu Hiểu cơ chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận