Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 162

Chương 162Chương 162
Cả người quả phụ Điền đều tràn ngập sự vui vẻ nhiệt tình, sáng sớm bà đã cùng Chu Mai Hương đi đến Cung Tiêu Xã, mua một đống đồ vật.
Thứ quan trọng nhất chính là bột gạo, nguyên liệu quan trọng không thể thiếu trong việc làm bánh há cảo.
Mặc kệ là ngày lễ gì, chỉ cần là ngày lành tháng tốt, người dân ở huyện Kính đều làm bánh há cảo để ăn, loại bánh này cần phải dùng bột gạo để làm, trước tiên sẽ trộn bột với nước ấm, sau đó nhào bột thành một cục bột bóng loáng.
Sau đó cắt ra thành từng viên bột nhỏ, rồi đặt trên ván gỗ để ép tạo thành một lớp vỏ bánh mỏng, đặt nhân thịt hoặc nhân rau củ đã được nêm gia vị trên vỏ bánh rồi bao vỏ lại, để bánh vào trong nồi hấp cách thủy chưng một thời gian ngắn, chờ sau khi bánh chín, lớp vỏ ngoài sẽ trong suốt, có thể nhìn thấy nhân bên trong.
Lúc ăn bánh há cảo, sẽ cảm thấy trong miệng đầy mùi thơm, thậm chí sẽ có một lớp dầu chảy ra.
Điên Chí Thành chưa ăn loại bánh này, nhưng nguyên thân đã từng ăn một lần ở trong nhà người khác, một cái bánh có hương thơm ngào ngạt, khiến anh nhớ rất lâu.
Sau khi ăn trưa xong, quả phụ Điền bắt đầu làm bánh há cảo, nhân bánh có hai loại, một loại là nhân đậu que, được xào chín với dầu mè, mùi hương rất hấp dẫn.
Một loại khác dùng măng vầu đã phơi khô, ngâm nước cho nở ra, cắt hạt lựu rồi cho vào đảo chung với thịt ba chỉ gác bếp, tạo nên thứ mùi hương từ xa đã có thể ngửi thấy.
Bốn người vây quanh trước bàn lớn trên nhà chính, quả phụ Điền phụ trách nhào bột, Điền Chí Thành làm vỏ bánh, vì công việc này đòi hỏi phải dùng nhiều sức nhất, Lý Hoa Hương và Mục Hiểu Hiểu thì có trách nhiệm gói há cảo.
Vừa mới bắt đầu Mục Hiểu Hiểu còn có hơi lúng túng vụng về, nhưng dưới sự chỉ đạo của Lý Hoa Hương, thì đã rất nhanh biết cách nặn ra hình ra dạng rồi.
Nhìn Mục Hiểu Hiểu liên tục quăng qua ánh mắt vui vẻ, Điền Chí Thành vừa gật đầu lộ ra vẻ mặt khen ngợi, vừa không quên ăn vụng vài cái.
Sau khi nặn xong một vỉ bánh há cảo, quả phụ Điền bếp mang vào trong bếp, rồi bắc nồi lên bắt đầu hấp cách thủy.
Quả phụ Điền cho thêm củi vào bếp, rửa sạch tay rồi lại quay ra tiếp tục nhào bột, tay chân quả phụ Điền vô cùng nhanh nhẹn, rất nhanh sau đó đã nhào xong, còn quay qua giúp gói bánh há cảo.
Đợi gói xong kha khá bánh há cảo, quả phụ Điền mới trở lại bếp bưng một bát tô há cảo nóng hổi đang bốc khói nghi ngút đã hấp chín ra.
"Sao lại ăn mất phần bánh há cảo của gia đình thím Mai Hương rồi, đĩa bánh này con mang sang biếu cho thím Mai Hương đi, tiện thể bảo cả nhà thím ấy nếm thử xem vị thế nào." Quả phụ Điền đặt bát tô đựng há cảo lên trên bàn, chỉ huy Điền Chí Thành đi tặng cho Chu Mai Hương.
Ngày hôm qua gia đình Chu Mai Hương mới làm Tết ông Táo, trong nhà cũng có bánh há cảo rồi, nhưng nhân dùng bên trong bánh làm từ củ cải khô thái nhỏ cho vào chiên với thịt heo, thịt heo và mỡ hòa quyện với nhau, chỉ cắn một miếng thôi hương thịt đã tràn ngập trong khuôn miệng.
Các mối quan hệ dưới nông thôn thường khá thân thiết, đã quý mến nhau thì anh cho tôi một chút, tôi cũng chia cho anh một chút, dù chỉ là một nắm rau xanh, cũng thấy được một lòng tình nghĩa.
Thời điểm này trời đã sẩm tối, mọi nhà đều đã lên đèn, nhìn về phía xa xăm kia, khắp thôn làng tựa như một dải ngân hà đang uốn lượn quanh co.
Điền Chí Thành đem bánh há cảo đến nhà Chu Mai Hương, đúng lúc Chu Mai Hương đang dọn cơm tối ra bàn.
Điền Chí Thành gọi to, một nhà Chu Mai Hương đều đang ở trong nhà: "Chú thím, mẹ con bảo con mang bánh há cảo biếu cho gia đình ạ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận