Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 225
Đầu tiên là đưa họ đi ăn cơm tối, rồi mới lái xe về nhà, khi đến Tiểu Dương Lâu đã là X giờ.
Họ hàng gặp nhau chắc chắn phải trò chuyện một hồi, thế nhưng do muộn rồi nên họ chỉ nói chuyện vài câu, sau đó đi nghỉ ngơi.
Bởi vì cả nhà Điền Chí Thành tới, bác dâu cả Trần Tú còn cố ý xin nghỉ vài ngày, dẫn quả phụ Điền, Lý Hoa Hương, Mục Hiểu Hiểu, bốn người đi dạo quanh Kinh Thị.
Điền Chí Thành cũng không nhàn rỗi, đi theo Điền Lộ Bình giúp đỡ, thỉnh thoảng cũng gặp mặt Lê Thư. Bây giờ có kho hàng, Lê Thư rất hiếm khi tìm ông ấy, chỉ khi có thêm sản phẩm mới, ông mới hỏi ông
ấy.
Ngoài việc hai ngày đầu mới đến còn có chút dè dặt ra, thì sau đó quả phụ Điền đã đi dạo cùng Trần Tú hai ngày, quan hệ từ đó cũng trở nên thân thiết hơn, cứ dính lấy nhau cười nói.
Trước đó Điền Hữu Kỳ đã nói chuyện với con dâu cả là Trần Tú, nhờ bà chăm sóc cho gia đình của Điền Chí Thành, Trần Tú có ấn tượng rất tốt với hai vợ chồng Điền Chí Thành nên tất nhiên sẵn sàng giúp đỡ. Sau khi Trần Tú và quả phụ Điền sống chung với nhau được hai ngày, người này mua cho người kia cái gì, thì lần sau người kia sẽ mua một thứ khác để đáp lễ.
Không cần tính toán là giá trị bao nhiêu, nhưng hình thức qua lại như vậy, thật khiến người ta không khỏi cảm thấy thoải mái.
Họ hàng sống chung đụng với nhau, nếu như thật sự gặp khó khăn thì nên giúp đỡ, dù sao thì bà cũng không phải kẻ ngốc, không giống một vài người lấy danh nghĩa người nhà để trục lợi cho mình, xem mọi thứ như điều hiển nhiên, lật mặt lại không phun được một câu tốt đẹp, cứ nghĩ là bản thân đã vốn xứng với điều như vậy.
Gia đình Điền Chí Thành ở lại Kinh Thị một tuần mới rời đi, lúc chia tay, vẫn như trước được Điền Lộ Bình lái xe tiễn đi, đến trạm xe còn lôi từ trên xe xuống bao lớn bao nhỏ tặng cho cả nhà.
Đa số đều là gia đình Điền Hữu Kỳ biếu cho, số còn lại là vải vóc giá rẻ mà quả phụ Điền tìm mua được ở chợ bán đồ cũ và một số đặc sản khác.
Trên đường về, quả phụ Điền vẫn còn phấn khởi, trò chuyện về những đồ đạc đã mua với Lý Hoa Hương, muốn mang đi tặng cho những ai trong xóm.
Lúc về tới làng, có vài người đứng ở đầu thôn nói chuyên phiếm, bon ho ồn ào tới mức dường như muốn cho cả làng cả xóm biết chuyện gia đình quả phụ Điền đi thăm họ hàng trên Kinh Thị đã quay trở về.
Không ít người đến để xem kịch vui, vừa nhìn thấy phía sau cả nhà quả phụ Điền xách theo bao lớn bao nhỏ liền giả vờ kinh ngạc.
Quả phụ Điền cũng hiểu được phần nào tính tình của mấy người này, nên chạm mặt liền vui vẻ cười chào hỏi: "Có được mấy thứ tốt như này, tôi đã phải đến tận nhà họ hàng, chứ không phải đến nhà người ta đòi hỏi quà cáp gì đâu."
Một lời nói đã đủ chặn tất cả mọi lời ra tiếng vào của mọi người, bọn họ chỉ đành thì thâm to nhỏ ở phía sau lưng.
"Mẹ, từ lúc nào mà mẹ trở nên lợi hại như vậy ạ?" Điền Chí Thành cảm thấy rất kinh ngạc, trong ấn tượng của anh, mẹ luôn là người vui vẻ hòa nhã với mọi người xung quanh, hiếm khi thốt ra những lời lẽ sắc sảo như vậy.
"Học từ thím Mai Hương của con đấy, dù mẹ hiền lành đối tốt người ta, nhưng lại không nhìn thấy người †a ở sau lưng thầm thì về mẹ." Quả phụ Điền quở trách con trai, nếu như không phải con trai bây giờ đã có triển vọng hơn, thì bà cũng không thể nghĩ thông được như vậy.
Sau khi về đến nhà, quả phu Điền liền đi sắp xếp đồ đạc, đồ cần biếu thì mang ra đi biếu, đồ có thể dùng thì mang ra dùng, còn thừa lại thì mang đi cất hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận