Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 56
Trời mưa đều sẽ không phải đi làm, những thanh niên trí thức không có việc gì đều sẽ ngồi với nhau nói chuyện phiếm, những ai không thích sự náo nhiệt, thì chui rúc trong ký túc xá đọc sách.
Chỉ đạo viên Vương Cương đang ở trong ký túc xá sắp xếp lại văn kiện, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Điền Kiến Thiết đứng ở trước cửa, chuẩn bị gõ cửa.
"Kiến Thiết, không phải anh mới vừa về nhà sao? Sao lại đến chỗ của tôi thế này, có chuyện gì à?" Vương Cương vui cười đón tiếp Điền Kiến Thiết vào trong, rồi rót một tách nước nói: "Uống ít nước đi, chúng ta ngồi xuống nói nào."
Hai người họ cùng nhau lên thành phố, ở cùng với nhau mấy ngày, hai bên cũng được xem là thân thiết.
Ấn tượng của Vương Cương đối với Điền Kiến Thiết cũng khá tốt.
"Chỉ đạo viên Vương, tôi vừa về nhà liền nghe nói có một nữ thanh niên trí thức bị một tên nhóc trong thôn của chúng ta bám lấy, thậm chí còn sử dụng thủ đoạn bỉ ổi để ấn định hôn sự với đối phương."
Điền Kiến Thiết cố gắng để cho giọng điệu của mình không quá tức giận, anh ấy hít một hơi, chậm rãi nói: "Tôi cảm thấy hành vi này cần phải bị xử lý nghiêm túc, điều này không chỉ làm tổn hại đến danh tiếng của nữ thanh niên trí thức, mà còn gây ra ảnh hưởng vô cùng xấu đối với thôn Chu Điền của chúng ta"
"Anh đang nói chuyện của đồng chí Mục Hiểu Hiểu chứ gì?"
Vương Cương nâng tách trà lên, ung dung thong thả mà nói: "Ta vừa trở về đã nghe nói đến chuyện này rồi, bất kể sự việc xảy ra thế nào, nếu đồng chí Mục Hiểu Hiểu đã đồng ý gả chồng, thì có nghĩa là sự việc đã được giải quyết ổn thỏa, cớ sao lại phải làm lớn chuyện này? Đến lúc đó không riêng gì đồng chí Mục Hiểu Hiểu, thậm chí các nữ đồng chí khác cũng sẽ bị ảnh hưởng."
Đây đều là viện cớ cả thôi, Điền Kiến Thiết biết rằng Vương Cương mới trở về từ thành phố, lãnh đạo cấp trên vừa khen hội thanh niên trí thức mà Vương Cương dẫn dắt rất cầu tiến, đã đóng góp vào công cuộc phấn đấu xây dựng của đất nước
Lúc này làm sao Vương Cương có thể đồng ý làm lớn chuyện này chứ? Đến lúc đó nếu bị người có ý xấu đồn đến tai của cấp trên, thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp làm quan của Vương Cương.
Điền Kiến Thiết không khỏi nghĩ đến lần đầu tiên khi gặp Mục Hiểu Hiểu, nụ cười e ngại ngượng ngùng của đối phương ấy, thì trong lòng lại càng không cam tâm."Chỉ đạo viên Vương, tôi cảm thấy..."
"Kiến Thiết!" Vương Cương lập tức ngắt lời Điền Kiến Thiết, nụ cười có phần trở nên lạnh lùng rồi nói: "Anh phải biết rằng đồng chí nữ rất cần sĩ diện, nếu làm lớn chuyện này, thì anh nói xem đồng chí nữ ấy phải làm sao đây."
Cùng lắm thì anh ấy cưới Mục Hiểu Hiểu vậy! Điền Kiến Thiết có suy nghĩ rõ ràng như thế, trong lòng ngoài việc chán ghét còn có chút hận Điền Chí Thành, chỉ dựa vào tên khốn nổi tiếng trong thôn như thế mà cũng xứng đáng cưới Mục Hiểu Hiểu sao?
"Chỉ đạo viên Vương, trên đời không có chuyện gì được giấu kín hoàn toàn cả, tôi cảm thấy vẫn nên hỏi qua ý kiến của Mục Hiểu Hiểu mới phải."
Ánh mắt của Điền Kiến Thiết nhìn Vương Cương có hơi nghiêm túc, thẳng thắn nói: "Nếu bản thân đồng chí Mục Hiểu Hiểu tự nguyện, thì chúng ta sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, nhưng lỡ như đồng chí Mục Hiểu Hiểu chỉ vì giữ lấy danh tiếng mà bất đắc dĩ, thì chúng ta càng nên làm chủ giúp cho nữ thanh niên trí thức ấy mới phải."
"Anh muốn làm chủ thế nào?" Vương Cương nhếch mày, ung dung từ tốn uống một ngụm trà.
"Thanh niên trí thức về quê cống hiến cho đất nước, góp phần xây dựng chủ nghĩa xã hội, quốc gia chính là hâu thuẫn của thanh niên trí thức, nếu thanh niên trí thức gặp khó khăn, chúng ta nên giúp đỡ họ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận