Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 118
"Hiểu Hiểu đi thi vất vả, ăn nhiều đồ bổ một chút." Quả phụ Điền thấy Mục Hiểu Hiểu chỉ ăn chút ít, vội thúc giục cô ăn nhiều hơn.
"Mẹ, buổi tối con đều ăn ít, bà ngoại ăn nhiều hơn đi ạ." Mục Hiểu Hiểu lắc đầu nói.
"Sao không ai hỏi con...' Điền Chí Thành cầm đũa, ánh mắt u oán nhìn quả phụ Điền và Mục Hiểu Hiểu. Lý Hoa Hương vui vẻ lấy thìa múc trứng gà cho Điền Chí Thành: "Không sao, mẹ cháu không cho
cháu ăn thì bà ngoại cho cháu ăn."
"Cảm ơn bà ngoại, vẫn là bà ngoại thương cháu." Điền Chí Thành bưng bát nhận hai quả trứng gà đã nói đủ rồi.
Bữa cơm ăn trong sự hòa thuận vui vẻ, buổi tối rửa mặt xong, Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu rúc trong ổ chăn, dựa vào đầu giường đọc sách.
Đèn nhà họ Điền đến khuya mới tắt, đến sáng sớm lại sáng lên.
Trời vẫn tờ mờ sáng như trước, Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu vội vàng ra cửa.
Nhiệt độ ngoài trời lạnh hơn hôm qua hai độ, chẳng qua hôm nay hai người đều cố ý mặc nhiều quần áo hơn nên đi đường cũng không quá lạnh.
Chuyện Điền Chí Thành đưa Mục Hiểu Hiểu đi thi đại học, người trong thôn đều biết, không ít người nói nhà quả phụ Điền ngu ngốc, phần lớn mọi người đều đang đợi để chê cười.
Dụng tâm hầu hạ đưa vợ đi thi đại học, ngộ nhỡ người ta thi đậu, người ta đâu thèm ở lại nông thôn làm người vợ nghèo, chắc chắn sẽ lên thành phố hưởng phúc.
Bây giờ quả phụ Điền và Điền Chí Thành để tâm như vậy, tương lai không biết sẽ hối hận thế nào.
Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu không biết những lời đồn đãi trong thôn, thế nhưng cho dù biết, Điền Chí Thành cũng không quan tâm.
Ngày thi thứ hai, thi xong Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu trở về nhà, nghỉ ngơi lấy sức chờ ngày thi thứ ba.
Ngày thi thứ ba chỉ thi nửa ngày, thi bài thi chính trị.
Buổi tối hai ngày nay, Mục Hiểu Hiểu bổ túc cho Điền Chí Thành khá nhiều, sợ Điền Chí Thành học ít, không làm bài được.
Nhưng bài thi chính trị, Điền Chí Thành cảm thấy cho dù mình không học cũng không có vấn đề gì. Tốt xấu gì anh cũng là thanh niên thời cờ đỏ, chín năm giáo dục bắt buộc, trung học, đại học học không biết bao nhiêu tiết chính trị.
Lúc đó cho dù là tiết âm nhạc, Điền Chí Thành cũng rất nghiêm túc, những bạn học khác đùa giỡn với nhau, nhưng anh chỉ học tập.
Khi nhận được đề thi môn chính trị, Điền Chí Thành liếc nhìn một cái, kiểu đề bài không khác nhau lắm, Điền Chí Thành cúi đầu làm bài, nửa giờ sau lại ngẩn người như trước.
Thi xong cũng mới là buổi trưa.
Điền Chí Thành không vội trở về, trở về buổi chiều cũng không có gì làm, nên dẫn Mục Hiểu Hiểu đến hợp tác xã mua bán mua vài món đồ.
Anh có rất nhiều ngân phiếu định mức, không dùng, để cũng vô dụng, ngược lại phải chiếm lợi ở một số nơi.
Hai người đi vào hợp tác xã mua bán, đúng lúc có lô vải dệt và sợi tổng hợp mới nhập về, dùng để may quần áo vừa đẹp lại vừa thoải mái.
Mục Hiểu Hiểu có hơi động tâm: "Chúng ta mua sợi tổng hợp đi, mua về may cho mẹ và bà ngoại mỗi người một cái quần."
"Nghe em hết, em làm chủ là được." Điền Chính Thành nhìn xung quanh: "Em xem em muốn mua gì không, chúng ta mua về, nếu không đợi đến cuối năm nhiều người chen chúc đến phát sợ."
Mục Hiểu Hiểu lựa ra hai miếng vải lụa sợi terylene, và mua thêm vài chiếc kim thêu.
Hiện tại trong tay quả phụ Điền đã có tiền, nhà cửa nếu có thiếu thốn cái gì, bà chắc chắn sẽ hẹn với Chu Mai Hương lên hợp tác xã để mua về, vì thế nên trong nhà rất đủ đầy.
Hai người thong thả dạo một vòng, chợt nhìn thấy không ít người đang mua len sợi.
Mục Hiểu Hiểu nhìn chiếc áo len tối màu mặc ở bên trong áo khoác của Điền Chí Thành, có vẻ như nó đã sờn cũ, chẳng còn bao lâu nữa là đến Tết, nếu như trước Tết đan xong được, thì có lẽ Điền Chí Thành sẽ có áo len mới để mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận