Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 80

Chương 80Chương 80
Ở trong lòng quả phụ Điền, mấy anh em trai, em dâu ở nhà mẹ đẻ kia có khi còn không đối xử thật lòng với bà bằng Chu Mai Hương đâu.
Chu Mai Hương đồng ý ngay lập tức, đúng lúc đến giờ cơm, Chu Mai Hương liền kêu con dâu Vương Vân đi nấu cơm, còn bà thì mang quà Điền Chí Thành đưa cất vào trong phòng.
Hai đứa con trai của Chu Kiến Nghiệp, Đại Hổ,
Tiểu Hổ, như là đánh hơi được, chạy theo Chu Mai Hương vào phòng, Chu Mai Hương thấy hai cháu trai, trong lòng thầm cảm thán sự chu đáo trong việc tặng quà của Điền Chí Thành.
Chu Mai Hương mở hộp bánh thiếc, mùi hạt vừng lập tức bay tản ra, Chu Mai Hương lấy hai cái bánh hạt vừng xốp giòn ra, cho Đại hổ Tiểu Hổ một đứa một cái.
"Cầm cho chắc, làm rơi là không có nữa đâu đấy." Chu Mai Hương đóng nắp lại, nhét chiếc bánh quy vừng trong tay tiểu Hổ vào trong cái túi trước áo của thằng bé.
"Bà, ăn đi." Tiểu Hổ cắn một miếng bánh quy vừng, toét miệng cười, đưa tay nhét mẩu bánh quy ăn dở vào trong miệng Chu Mai Hương. Chu Mai Hương nếm thử một miếng, lúc này mới nhận ra có gì đó không đúng, bánh vừng Điền Chí Thành đưa, không giống với bánh ở hợp tác xã mua bán trong thị trấn, ít dầu hơn, xốp giòn hơn, vị ngọt hơn, còn đậm vị sữa hơn nữa.
Rõ ràng được thêm rất nhiều vào bên trong, Chu Mai Hương chắc chắn quà này của Điền Chí Thành tốn không ít tiền.
Chu Mai Hương cũng không phải kiểu người vô ơn, người ta đối tốt với bà, bà nhất định sẽ đáp lại, đúng lúc quả phụ Điền đang xây nhà mới, lúc đó bảo bảo Chu Kiến Nghiệp đi qua giúp đỡ là được.
Vào bữa trưa, gia đình Chu Bảo Quốc cùng với hai mẹ con quả phụ Điền và Điền Chí Thành ngồi quanh một chiếc bàn.
Vương Vân nghe theo lời Chu Mai Hương, đem tay nghề nấu nướng xuất chúng của mình thể hiện ra, nấu bảy tám món ăn, cộng thêm cả một món canh.
"Mọi người ăn đi, đừng khách sáo." Chu Bảo Quốc vừa nói xong, mọi người mới bắt đầu động đũa.
Trên bàn vừa ăn cơm vừa nói mấy câu chuyện phiếm nhà cửa, cười cười nói nói, nhất thời bọn họ trông thật hài hòa.
Buổi chiều, thợ xây nhà mới đến, gạch đỏ và đá nền họ cũng đã mang tới, sau khi nhà cũ dỡ bỏ thì sẽ bắt đầu xây dựng.
Qua mấy ngày nền móng đã làm xong, Điền Chí Thành thỉnh thoảng sẽ qua hỗ trợ, nhưng anh thường xuyên lên núi cùng thanh niên tri thức hơn.
Lúc Điền Chí Thành từ trên núi lúc xuống, anh cũng sẽ mang về mấy con động vật nhỏ, thỉnh thoảng có thế thấy trên mâm cơm nhà họ Chu có hai ba loại món mặn.
Khi căn nhà dần dần được hoàn thành, ngày cưới của Điền Chí thành và Mục Hiểu Hiểu cũng chỉ còn cách có một ngày, quả phụ Điền và Chu Mai Hương cũng đã mua xong những đồ cần thiết.
Tiệc rượu, khách mời, bà mối, phù dâu, mọi thứ đều được sắp xếp ổn thỏa, vì đang ở nhờ nhà Chu Bảo Quốc, nên gia đình họ cũng giúp đỡ nhà Điền Chí Thành rất nhiều, hai nhà vì vậy cũng trở nên thân thiết hơn.
Hai ngày rồi Mục Hiểu Hiểu chưa gặp được Điền Chí Thành, cô không nói ra được cảm giác trong lòng mình lúc này, có một chút chút mong đợi, còn có một chút do dự với cuộc sống sinh hoạt mới sắp tới.
Mặc dù mấy ngày qua, Điền Chí Thành đối xử với cô rất tốt, cô cũng dân dần buông bỏ oán hận bị Điền Chí Thành đẩy xuống sông ngày hôm đó.
Khi cha Mục Hiểu Hiểu qua đời, cô vẫn còn nhỏ, đến khi cô hiểu chuyện, mẹ cô đã tìm cho cô một người cha dượng, cô đã nhìn thấy tình trạng cuộc hôn nhân của mẹ mình lúc ấy, đó không phải là cuộc hôn nhân mà cô mong muốn.
Nếu muốn một cuộc hôn nhân lâu dài ổn định, cần phải biết khiêm nhường, buông xuống lòng tự trọng để làm hài lòng nửa kia, vậy thì thật xin lỗi, Mục Hiểu Hiểu cô tự thấy bản thân mình không làm được như vậy.
Nếu Mục Hiểu Hiểu sống ở thời hiện đại, vậy cô chắc chắn sẽ biết rằng, tình trạng của cô hiện tại chính là khủng hoảng tiên hôn nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận