Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 121

Chương 121Chương 121
Đỗ Thụy và Mã Hiểu Lệ đều là người tỉnh Nam, điểm số khối xã hội là 330, còn bên khối tự nhiên là 349 điểm, điểm số ước tính của hai người họ đều không tệ, cao hơn điểm chuẩn không ít.
Tất nhiên hai người cũng muốn học tại các trường gần thành phố hơn, nên Đỗ Thụy và Mã Hiểu Lệ đều đặt nguyện vọng ở các trường trong tỉnh Nam luôn.
Ngày thường Từ San khá ít nói, nhưng đến khi có kết quả điểm dự đoán thì thậm chí lại còn cao hơn cả điểm của Mã Hiểu Lệ, nhà cô ở tỉnh Đông, mặc dù vậy nhưng cô lại muốn đăng ký vào một trường đại học ở thành phố Bắc.
Điểm số của Mai Quyên thì không hề cao, thành tích lại không tốt, điểm ước tính ra còn không qua ngưỡng ba trăm điểm, thế nhưng trường lấy điểm dưới hai trăm, thì lại ở cách khá xa thành phố.
Điều này so với dự liệu của Mai Quyên hoàn toàn khác biệt, nhưng cô ta cũng chỉ đành nghiến răng, đăng ký vào một trường cách đây xa vô cùng.
Có thể quay về thành phố là tốt nhất, mặc kệ là học ở ngôi trường nào, thì vẫn luôn tốt hơn là ở quê làm ruộng.
Cuối cùng là Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu, việc học tập của Mục Hiểu Hiểu vốn đã rất tốt, vậy nên điểm số ước tính của cô không chênh lệch nhiều lắm so với Từ San, nhưng ngược lại cô khá do dự nhìn về phía Điền Chí Thành.
Tuy rằng điểm dự đoán của Điền Chí Thành là ba trăm tư, thế nhưng Mục Hiểu Hiểu lại không tin tưởng lắm, con người này có những lúc cũng cà lơ phất phơ lắm, ai mà biết được lần này có đáng tin được hay không.
Hai đợt thi sau này, cô đã bắt Điền Chí Thành thức thâu đêm để ôn tập, nhưng đâu ai đoán trước được cả một buổi tối đó kiến thức nạp được vào đầu anh là rất ít.
Mục Hiểu Hiểu vốn là muốn cùng Điền Chí Thành thi vào cùng một trường đại học, không thì dù có không chung trường thì cũng chung một thành phố là ổn nhất.
Điền Chí Thành nhìn cô trấn an: "Em chọn trước đi, em có chọn đi tới thành phố nào, thì anh chắc chắn sẽ vẫn sẽ đến cùng với em."
Điền Chí Thành nói rất nhẹ nhàng, nhưng Mục Hiểu Hiểu lại không thể xem nhẹ tất cả, cô do dự hồi lâu, cuối cùng quyết định chọn hai ngôi trường đại học ở thành phố Thượng Hải.
Khoa văn học xã hội ở thành phố Thượng Hải lấy điểm chuẩn là 302, Muc Hiểu Hiểu và Điền Chí Thành đều điền nguyện vọng muốn vào khoa văn học xã hội, nên dù sau này điểm chính thức của Điền Chí Thành có xảy ra chênh lệch với hiện tại, thì tối đa chênh nhau ba mươi điểm là cùng.
Dẫu vậy vẫn còn một điều nữa, cũng là một điều rất quan trọng, gia đình của Mục Hiểu Hiểu hiện đang sinh sống tại thành phố Thượng Hải.
Cô con gái của bố dượng cô, cũng đang theo học đại học ở Thượng Hải, không biết liệu cô quay về, có hay không sẽ gặp lại cô ta.
Mục Hiểu Hiểu có hơi thất thần, Điền Chí Thành cũng hiểu nhà của cô ở chỗ đó, chuyện này bọn họ đã từng tâm sự vào một đêm nọ khi đang nằm bên nhau.
Đối với mẹ ruột và bố dượng của Mục Hiểu Hiểu, Điền Chí Thành không biết nhiều lắm, Mục Hiểu Hiểu cũng ít khi nhắc về hai người, nhưng Điền Chí Thành biết rằng đối với cô, đó chắc chắn là một quá khứ không mấy tốt đẹp gì.
Điền Chí Thành không muốn để Mục Hiểu Hiểu nghĩ nhiều, nên cố ý nói ra để cắt ngang dòng suy nghĩ của cô: "Đợi chúng ta đến Thượng Hải học, em phải dẫn anh đi diện kiến mẹ vợ đó nha, anh còn chưa bước qua cửa nhà em đâu, ấy thế mà đã cướp con gái bảo bối nhà họ Mục về tay rồi, em nói xem mẹ em có khi nào lại không muốn gặp mặt anh hay không." Mục Hiểu Hiểu có chút tự giễu, nhưng tinh thần đã phấn chấn trở lại, cũng không còn ủ dột như ban nấy: "Em không biết đâu, nói không chừng bà ấy còn phải cảm ơn anh, vì đã giúp bà đá đứa con ghẻ của chồng cũ này ra khỏi nhà cũng nên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận