Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 195
Nhưng Chu Chính lại có hơi kích động, tuy nói mỗi tháng ông ta và Vương Tĩnh đều gửi tiền và vé cho Mục Hiểu Hiểu, nhưng dù sao cũng là nông thôn, lại phải đi theo nông dân lao động, chắc chắn vô cùng vất vả.
Nhiều tiền hơn nữa, cũng không thể trợ cấp cho những uất ức và đau khổ này.
Chu Chính nhìn thấy Vương Tĩnh một mình trở về, không khỏi nhìn về phía sau bà ấy, hỏi: "Hiểu Hiểu đâu? Không phải con bé đã trở lại rồi sao, tại sao con bé không về nhà."
Chu Chính bày tỏ sự quan tâm, tuy Mục Hiểu Hiểu không phải con ruột của ông ta, nhưng ông ta thích Vương Tĩnh, cho nên yêu ai yêu cả đường đi, đối với Mục Hiểu Hiểu cũng có vài phần yêu thương thật lòng, ai mà không thích một đứa trẻ nhu thuận trâm tính chứ.
Nhưng nếu muốn đặt Mục Hiểu Hiểu và Chu Lộ cùng một chỗ, vậy chắc chắn sẽ không có cách nào so sánh, dù sao Chu Lộ cũng là con gái ruột thịt của Chu Chính.
Trở thành người thay thế để về nông thôn, Chu Chính cũng biết có lỗi với Mục Hiểu Hiểu, nhưng tâm tư làm cha, ông ta chỉ có thể tận lực bồi thường cho con gái riêng.
Chu Chính cũng biết vợ của ông ta hai năm nay vẫn không vui, có đôi khi ban đêm nhớ tới Mục Hiểu Hiểu, còn khổ sở ngồi dậy khóc.
Bây giờ đứa nhỏ Hiểu Hiểu này cuối cùng đã trở về, có lẽ vợ của ông ta sẽ không thương tâm như vậy nữa.
Lúc này Chu Chính đang nghĩ muốn bồi thường cho Mục Hiểu Hiểu một chút, thậm chí ngay cả công việc cũng tính toán sắp xếp, không nghĩ tới vậy mà vợ của ông ta lại không mang Hiểu Hiểu về nhà.
"Hiểu Hiểu bây giờ đang học đại học, gần đây con bé có lớp học, không có thời gian về nhà, chờ con bé nghỉ tôi sẽ gọi nó về nhà một chuyến." Vương Tĩnh thản nhiên nói.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tuy rằng bà ta chán ghét anh em Chu Lỗi, nhưng đối với Chu Chính không có giận chó đánh mèo, thái độ hòa hoãn rất nhiều.
"Hiểu Hiểu còn thi đậu đại học rồi sao? Đó là một điều tốt, trường nào vậy?" Chu Chính nghe được Mục Hiểu Hiểu thi đại học, đáy lòng vui vẻ vì Mục Hiểu Hiểu,'Nhưng mà sao lúc đó lại quay về thành phố Thượng Hải thi, sao không thi ở gần nhà, có phải trường học quá xa hay không?”
"Là đại học Giang, cách nhà hơi xa.' Vương Tĩnh nhìn anh em Chu Lỗi và Chu Lộ một cái, thản nhiên cười cười.
Chu Lộ cũng tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, điểm số không cao, vừa vặn lướt qua đường tuyển sinh, vào một trường đại học bình thường, căn bản không thể so sánh với đại học số một ở thành phố Thượng Hải như đại học Giang.
"Không nghĩ tới đứa nhỏ Hiểu Hiểu này lại thông suốt, trước kia học tập bình thường, bây giờ lại thi tốt như vậy." Chu Chính nghĩ đến thành tích khi Mục Hiểu Hiểu còn nhỏ, không nghĩ tới bây giờ cô lại có thể thi đậu đại học Thượng Giang.
Vương Tĩnh rõ ràng cũng nhớ tới Chu Chính nói là có ý gì, ông ta nhớ tới chuyện con gái và những khổ cực mà bà ấy tố cáo, sắc mặt không khỏi trầm xuống.
Nếu không phải Chu Lỗi khi dễ Hiểu Hiểu của bà, thì sao Hiểu Hiểu có thể lúc nào cũng vắng mặt trong lớp học sao?
Chu Chính phát hiện sắc mặt Vương Tĩnh trầm xuống, bởi vì Vương Tĩnh mất hứng khi ông ta nói đến Mục Hiểu Hiểu, vội vàng nói thêm: "Tôi nghĩ ký túc xá đại học phải ở chung với bạn học, nơi ở có hơi cũ, không bằng chúng ta mua cho Hiểu Hiểu môt căn nhà bên ngoài trường học, bình thường mời mấy dì đi quét dọn vệ sinh nấu cơm gì đó, cũng để cho Hiểu Hiểu chuyên tâm học tập, bà nói xem?"
Vương Tĩnh nhíu mày, cảm thấy những lời này của Chu Chính giống như suy nghĩ trong lòng bà.
"Tôi cũng đang định dành thời gian để xem nhà." Vốn dĩ Vương Tĩnh định tự bỏ tiền ra mua một căn hộ, nhưng mà ngay lúc này Chu Chính mở miệng, bà đương nhiên sẽ không từ chối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận