Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 221
"Anh nói bậy cái gì vậy? Nấu cơm có thể khiến em mệt sao? Lần này cũng được coi là lần đầu anh Trình đến nhà chúng ta ăn cơm, anh không chuẩn bị tốt để đãi khách, còn ra phương án bậy gì thế."
Mục Hiểu Hiểu nhìn anh một cái, rồi cô kéo tay anh đi nhanh hơn: "Chúng ta đi mua đồ ăn trước, buổi tối để em nấu."
"Ôi chao, em đừng vội mà..." Điền Chí Thành bị cô kéo đi, anh dở khóc dở cười nói với cô.
Hai người mua đống đồ ăn rồi mới về nhà, Điền Chí Thành xung phong làm trợ thủ giúp đỡ cô nhặt rau rồi rửa rau, đến khi bầu trời bên ngoài đã tối đen, Triệu Trình mới tới nhà.
"Căn nhà này của hai đứa không tồi, hoàn cảnh xung quanh rất tốt, lại an tĩnh." Triệu Trình đặt túi trái cây lên bàn, anh ta khen ngợi nói.
"Nếu anh thích, thì dự định mua một căn ở đây đi, không chừng chúng ta sẽ trở thành hàng xóm của nhau đấy." Điền Chí Thành rót cho anh ta một ly nước, cười nói.
"Giá nhà ở đây cũng không đắt lắm, anh mua một căn ở đây định cư, cũng tiện cho việc kinh doanh buôn bán, rồi tìm vợ là người địa phương ở đây, đại sự nhân sinh xem như đã xong một nửa rồi."
Lời này của Điền Chí Thành không phải nói đùa, việc kinh doanh hàng hóa của Taobao thu được lợi nhuận rất cao, chỉ cần Triệu Trình kinh doanh ổn định, không tới một năm, anh ta có thể mua được một căn nhà như vậy.
Lúc này còn chưa có khái niệm đầu cơ bất động sản, đa phần giá nhà hiện nay không quá quý như đời Sau, mua một căn nhà về sống lâu dài sẽ còn tăng giá trị hơn, nếu không trao tay bán đi, chỉ để cho bản thân ở cũng có lời.
"Hiện tại anh không có tiền mua nổi, để sau lại nói tiếp." Ngoài miệng Triệu Trình nói như vậy, nhưng trong lòng anh ta vẫn có chút tâm động.
Sau khi ăn tối xong, ba người ngồi vào bàn trà, Điên Chí Thành còn mua một chai nước quýt được đóng gói xinh đẹp trên Taobao để lấy ra đãi Triệu Trình, một người một ly nước quýt.
"Tay nghề em dâu rất tốt, lần này anh đến cọ cơm, coi như có lộc ăn rồi." Triệu Trình cười nói.
"Em nghe Chí Thành nói rồi, anh Trình còn chưa kết hôn, để bọn em ở trường học xem có đối tượng nào thích hợp với anh không, nếu thành công thì anh sẽ không cần hâm mộ Chí Thành nữa." Được khen khiến Mục Hiểu Hiểu có chút ngại ngùng, bất quá hiên tại cô đã rông rãi hào phóng hơn lúc trước, bây giờ cô còn dám trêu ghẹo lại người khác.
"Tốt quá, lời của em dâu anh nhớ kỹ." Triệu Trình nhìn Điền Chí Thành, cười vui vẻ nói: "Em nghe lời vợ em nói rồi đấy, chuyện đối tượng của anh liền nhờ hai vợ chồng em."
"Anh đến ăn cơm nhà em, còn nhờ việc chung thân đại sự, anh chơi xấu bọn em rồi." Điền Chí Thành cũng nói giỡn: "Hiểu Hiểu, lần này em bậy rồi, em bị lừa rồi."
Mục Hiểu Hiểu ngẩng cằm lên tự tin nói: "Em bảo đảm là được, trường học chúng ta có nhiều cô gái như vậy, điều kiện của anh Trình lại không kém, còn sợ không tìm được đối tượng sao?"
Ba người đều cười vang, một bữa cơm tối ăn vô cùng vui vẻ.
Sau khi ăn xong, Mục Hiểu Hiểu để cả hai người đàn ông vào phòng sách nói chuyện riêng, còn bản thân cô sẽ thu dọn chén đũa.
Điền Chí Thành cùng Triệu Trình không đến phòng sạc, mà đi đến ban công, bên ngoài có gió đêm thổi qua, mang theo luồng không khí mát mẻ dễ chịu, trăng tròn treo giữa bầu trời, ánh sáng tỏa ra sáng cả một vùng trời.
Triệu Trình dựa vào lan can trên ban công, nhìn cảnh đêm xa xăm, hai người yên lạng thưởng thức cảnh đêm trong chốc lát, mới lên tiếng. "Chí Thành, hai ngày nay trong phòng anh đang cân nhắc chuyện này, em giúp anh xem xét thử xem." Triệu Trình nghiêng người nói: "Anh cảm thấy việc buôn bán của chúng ta chắc chắn sẽ thành công, nhưng chỉ dựa vào một người bán như anh, dù bán không ngừng nghĩ trong một năm, kiếm được lợi nhuận cũng chỉ có nhiêu đó, anh nghĩ chúng ta có thể phân chia cho một người khác bán, em thấy có được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận