Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 125

Chương 125Chương 125
Mục Hiểu Hiểu nghiêm túc nói: "Thật ra anh rất thông minh, anh không có học cấp ba, cũng không được học tập như bọn em, anh chỉ đọc sách có hai buổi tối thôi, có thể thi được điểm như vậy là rất lợi hại rồi."
Nghe Mục Hiểu Hiểu khen ngợi mình như vậy, Điền Chí Thành lại có chút áy náy, chỉ là anh đã trải qua một lần so với người khác mà thôi, nếu không phải bản thân đã thi đỗ đại học một lần, trí nhớ hơi tốt một chút, thì có lẽ anh đã không vượt qua được kỳ thi này.
Hai người vui vẻ đi đến hợp tác xã mua bán mua thịt heo, và mấy cân bột mì, kẹo, bánh quy và rượu lại không thể thiểu.
Chờ đến khi thư thông báo được gửi tới thôn, mọi nhà trong thôn Chu Điền sẽ biết nhà họ Điền có hai sinh viên đại học, nhà họ Điền chắc chắn phải mời rượu, bây giờ mua về, coi như tiết kiệm đến lúc đó.
Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu mua rất nhiều đồ về nhà, người trong thôn nhìn thấy vậy, ai ai cũng lắc đầu.
"Thanh niên tri thức này thật không biết cách sinh sống mà, ngày nào cũng xách túi lớn túi nhỏ về nhà, kiếm bao nhiêu tiền cũng không đủ cho cô ta tiêu đâu. May mà nhà tôi không cưới phải một thanh niên tri thức như vậy."
"Quả phụ Điền này cũng thật xui xẻo, vất vả lắm con trai mới hiểu chuyện, thế mà lại cưới phải một cô con dâu phá của, sau này không biết phải sống như thế nào đây."
Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu không có nghe thấy bọn họ nói chuyện, cho dù có nghe thấy hai người cũng sẽ không để trong lòng, lúc nào cũng sẽ có người bàn tán nói xấu, nếu mà câu nào cũng nghe cũng để bụng thì sẽ sớm nghẹn chết mất.
Quả phụ Điền và Chu Mai Hương đang cắt mũi giày ở trong sân, thấy Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu cầm theo túi lớn túi nhỏ về, khó hiểu hỏi: 'Mua cái gì vậy? Trông nhiều quá."
"Con mua ít thịt, còn có kẹo, bánh quy, rượu, mấy thứ linh tinh khác cũng có." Điền Chí Thành đặt đồ đạc lên chiếc bàn lớn trong gian nhà chính, chỉ từng cái một.
"Mua mấy thứ này làm gì, còn lâu mới tới Tết Nguyên Đán, chờ cuối năm họp chợ mua còn rẻ hơn, con mua bây giờ làm cái gì." Quả phụ Điền tường Điền Chí Thành là mua đồ Tết, đột nhiên cảm thấy Điền Chí Thành không biết tính toán.
"Mẹ, mẹ nghĩ xem hôm nay con với Hiểu Hiểu đi đâu đi?" Điền Chí Thành cười, liếc nhìn quả phụ Điền một cái, ra vẻ khoe khoang.
"À!" Quả phụ Điền vỗ đùi, lúc này mới nhớ ra, kích động nhìn Mục Hiểu Hiểu: "Hiểu Hiểu thi đậu rồi sao?" "Thi đậu rồi, cả con và Hiểu Hiểu đều thi đậu." Điền
Chí Thành ôm Mục Hiểu Hiểu cười nói.
"Tốt, tốt quá, mẹ biết Hiểu Hiểu rất thông minh mà, nhất định có thể thi đậu..." Quả phụ Điền vui mừng khôn xiết, sau đó mở to hai mắt nhìn sang Điền Chí Thành hỏi: "Con nói gì, con và Hiểu Hiểu cùng thi đậu, con..."
Quả phụ Điền không thể tin được, chắc là con trai lừa bịp bà rồi, làm sao có thể như bà đang nghĩ được. "Mẹ, Chí Thành nói đúng đấy, anh ấy cũng thi đậu,
con đi xem kết quả cùng với anh ấy mà." Mục Hiểu Hiểu kể lại chuyện tức giận với Điền Kiến Thiết nhưng cô không nói cho bà biết nguyên nhân vì sao.
Dù sao quả phụ Điền cũng là mẹ ruột của Điền Chí Thành, cho dù bà ấy có đối xử tốt với cô, cũng không có người mẹ nào muốn nhìn thấy con trai mình đánh cược với người đàn ông khác vì con dâu của mình.
"Ôi này..." Quả phụ Điền vừa kinh ngạc vừa vui mừng, nắm lấy tay Điền Chí Thành, trong lúc nhất thời xúc động không biết nói gì: "Con quả nhiên là mang vinh dự lại cho nhà họ Điền, cha con với nhà ông ấy mà biết chắc chắn sẽ rất vui mừng." Chu Mai Hương ở bên cạnh nghe thấy cũng vội chúc mừng: “Cô em, nhà em một lúc có hai sinh viên đại học, sẽ khiến cho cả thôn đều ghen tị chết mất, Sau này tốt nghiệp còn được bố trí công việc cho, còn có thể được ăn cơm nhà nước, chầu rượu mừng này không thể thiếu đâu nha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận