Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 149
Điền Lộ Bình cười cười: "Cơ mà chẳng phải ông nói là ba ngày sau mới đến tính tiền à? Sau chỉ mới một ngày đã qua rồi, gấp gì chứ. "
"Tôi cũng có gấp đâu. " Lê Thư hơi ngại ngùng: "Tại hàng bán xong hết cả rồi, Viện Viện giục tôi đến đây đó chứ? Tôi thì đương nhiên là không vội rồi, dù sao tôi cũng đâu chỉ có mỗi công việc này. "
"Bán hết rồi? Xong nhanh quá nhỉ. " Điền Lộ Bình cười cười, ông ấy rất hiểu Lê Thư, mặc dù có con gái thúc giục, nhưng nếu thật sự không muốn đến thì chẳng phải là có một đống cớ để không đi sao.
"Ông cảm thấy có thể làm dài lâu hả?" Điền Lộ Bình hỏi.
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hàng thì bán chạy rồi đó, tiền kiếm cũng đủ, giờ chỉ xem xem nguồn cung hàng của cháu ông có ổn định hay không thôi. " Lê Thư không thích chuyện buôn bán mà chỉ lấy được vài đồng bạc lẻ, nếu nguồn cung của Điền Chí Thành ổn định thì ông ấy sẽ có thể thử làm đại lý cung cho người khác xem sao.
Đấn lúc đó không chỉ riêng thành phố Kinh, mà các thành phố khác ở xung quanh cũng có thể bước ra được một bước lớn. "Được, ông cảm thấy có thể làm được là tốt rồi. " Mặc dù Điền Lộ Bình có ý muốn dìu dắt Điền Chí Thành một chút, nhưng ông cũng không muốn để bạn cũ thiếu vốn liếng, nếu hai bên đều ổn định thì đương nhiên là sẽ tốt hơn rồi.
"Có lẽ là hôm nay ông không gặp nó được rồi, hay là mai hẳn lại đi, lúc đó hai người có thể bàn luận xem nên vận chuyển hàng lại đây như thế nào. " Điền Lộ Bình gõ bàn, nói.
Mặc dù thành phố Kinh được tuần tra rất nghiêm ngặt, nhưng cũng không thể chắc chắn rằng không có người không ganh ghét với bọn họ, nếu bị theo dõi thì phiền phức lắm. ...
Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu đi ra ngoài chơi cả ngày trời, cả hai đều không còn chút sức lực nào, trên người toàn là mồ hôi.
Hai người nhanh chóng trở về khách sạn, lấy một cái nồi vào phòng ăn một bữa cơm nóng, sau đó tắm rửa, nằm vào ổ chăn rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Vì ngày đầu tiên có hơi mệt nên hôm sau đến tận khi mặt trời đã lên cao, Điền Chí Thành mới tỉnh dậy.
Nằm trong chăn ấm áp, trong lòng ngực lại có cô vợ mềm mại, Điền Chí Thành thật sự có hơi không muốn rời giường, nhưng nghĩ đến chuyện hôm nay phải đi tính sổ sách với nông dân và Lê Thư, anh không khỏi chịu đựng bò ra khỏi chăn.
Đợi đến khi anh mặc quần áo và rửa mặt xong mới kêu Mục Hiểu Hiểu dậy: "Chuẩn bị dậy đi, anh đi bưng cơm sáng lên. ˆ
"Ừm... " Mục Hiểu Hiểu mơ hồ đáp một tiếng, đợi đến khi tiếng đóng cửa vang lên, cô mới lười biếng ra khỏi giường.
Bây giờ đã có hơi trễ rồi, trong nhà ăn còn rất ít đồ ăn, Điền Chí Thành bèn tùy tiện lấy hai bát cháo và bánh bao đi lên lầu.
Hai người cùng ăn bữa sáng không tính là sớm, sau đó mới chậm chạp đi ra ngoài.
Lê Thư đã đến từ sớm rồi, đang ngồi trong phòng khách chơi cờ với Điền Hữu Kỳ, Điền Chí Thành vừa mới vào cửa chào hỏi, Lê Thư đã lập tức buông cờ đứng lên khỏi sô pha.
"Thằng nhóc này ngủ nhiều thật, còn trẻ như thế mà đã ngủ nướng là không được đâu. " Lê Thư nói với giọng đùa giỡn.
"Cậu quen Chí Thành à?" Điền Hữu Kỳ tò mò hỏi.
"Ba, Lê Tử có chút chuyện tìm Chí Thành, bọn con lên lầu nói chuyện một chút nha. " Điền Lộ Bình đưa Điền Chí Thành và Lê Thư lên lâu, Mục Hiểu Hiểu thì đi tìm Trần Tú.
Cô rất thích người dì cả này, hai người bon ho cùng ngồi tám chuyện với nhau.
Điền Chí Thành đi theo hai người vào phòng, thuận tiện đóng cánh cửa sau lưng lại.
Điền Lộ Bình ngồi xuống ghế sô pha, châm một điếu thuốc, rồi cười nói: "Hai người nói chuyện của hai người trước đi, nói xong tôi sẽ nói sau.
Lý Thư cũng không vòng vo, từ trong túi da mang theo bên người lấy ra mấy túi tiên, đặt lên bàn: "Ba ngày sau tôi sẽ thanh toán cho anh như đã thoả thuận, đây chính là toàn bộ tiên hàng, anh tính tổng cộng là năm trăm linh năm đồng tiền."
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận