Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 105
Bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên sau khi kết hôn, hai người cũng không bận gì. Ban đầu Mục Hiểu Hiểu định đến khu nhà của thanh niên tri thức học tập với nhóm nhỏ, nhưng bây giờ cả người cô chỗ nào cũng đau, chỉ có thể chờ đến ngày mai mới đi được.
Điền Chí Thành là đầu sỏ gây nên chuyện, chỉ có thể lập công chuộc tội, ở trong phòng xoa bóp cho Mục Hiểu Hiểu. Anh sợ cô chán nên tìm một quyển sách cho Mục Hiểu Hiểu đọc.
Quả phụ Điền và Lý Hoa Hương thấy vợ chồng Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu không ra khỏi phòng, hai mẹ con đều cười đến nỗi không thấy mắt đâu.
Lý Hoa Hương kéo tay quả phụ Điền, nhỏ giọng nói: "Xem ra năm sau mẹ được thử cảm giác làm bà cố rồi."
Nhà họ Điền rất yên bình, nhưng không khí nhà cậu Điền Chí Thành ở thôn Lão Vương lại có chút vi diệu.
Thì ra hôm qua Điền Chí Thành kết hôn, hai người cậu Vương Sơn và Vương Mậu đều không đến, lúc đó lòng quả phụ Điền đã lạnh tanh, nhưng ngại chuyện vui của con trai nên không bày ra sắc mặt kém. Quả phụ Điền nghĩ rằng bà ấy và anh trai, em trai cãi nhau đến nỗi quan hệ bế tắc, nhưng chuyện lớn là cháu ngoại trai kết hôn, người làm cậu thế nào cũng sẽ đến uống chén rượu mừng.
Nhưng không ngờ hai người họ không ai đến cả, nhìn qua có vẻ có suy nghĩ muốn cắt đứt mối quan hệ người thân.
Buổi tối quả phụ Điền ngủ cùng Lý Hoa Hương, hai người trò chuyện rất nhiều. Trong lòng Lý Hoa Hương đã có chút bất mãn với hai đứa con trai, nhưng con trai lớn rồi, bà nói cũng không nghe, chỉ đành cố gắng an ủi con gái.
Tiệc cưới của nhà họ Điền mời rất nhiều người đến giúp, cũng có hai người ở thôn Lão Vương đến, vốn tưởng rằng sẽ gặp Vương Sơn và Vương Mậu, kết quả hai người này đều không tới.
Trong lòng hai người làm giúp cảm thấy người nhà họ Vương rất tàn nhẫn, đến cả ngày kết hôn của cháu ngoại trai cũng không đến, hai người vừa về đến thôn là mở miệng nói với mọi người, về cơ bản hầu như ai cũng biết.
Thế nhưng hai người làm giúp cũng chỉ thuận miệng nhắc tới chuyện Vương Sơn và Vương Mậu, chủ yếu họ cảm thán rằng hôn lễ nhà họ Điền lo liệu rất ổn thỏa.
Vì cưới được người vơ trí thức kia, không chỉ xây phòng tân hôn mới, mà còn mua đồ nội thất mới, quần áo của cô dâu, lễ hỏi đều khiến người ta bàn tán.
Rõ ràng mấy năm trước, quả phụ Điền còn thường xuyên đến nhà mẹ đẻ ở thôn Lão Vương vay lương thực, bây giờ mới chỉ mấy năm, người ta lại có thể biến cuộc sống thành như vậy.
Những tin đồn đó truyền đi, khó tránh khỏi lọt vào tai hai chị em dâu Chu Thúy và Lý Tú, hai người liếc nhìn nhau, chỉ nhớ kỹ một điều là nhà Điền Chí Thành có tiền.
Buổi tối hai nhà khó lắm mới ăn chung một bữa, vừa ăn vừa nói chuyện về nhà họ Điền.
"Nghe nói em gái ông phát tài, ông làm anh trai sao không biết gì thế?" Chu Thúy đâm chọc Vương Sơn, giọng điệu có vẻ trách cứ.
Trong mắt Chu Thúy, nhà họ Điền có thể đột nhiên xây phòng mới, mua đồ mới, đến cả xe đạp cũng mua cho con dâu mà không hề chớp mắt, nếu không phải phát ra thì sao có thể tiêu tiền hào phóng như vậy.
Lúc khó khăn thì đến nhà vay lương thực, bây giờ phát tài, sao lại không nhớ đến bọn họ.
"Sao tôi biết được, nhiều năm rồi tôi không đến thôn Chu Điền, mỗi lần Chí Thành và mẹ nó tới đây, không phải đều bị bà đuổi đi sao." Vương Sơn có hơi tức giận, ông vốn có ý định đi, nhưng Chu Thúy lại ngăn cản ông, nói nếu ông dám đi, sẽ chết cho ông xem.
Chu Thúy nhiều tật xấu, nhưng dù sao cũng là vợ mình. Vương Sơn không thể tận mắt nhìn Chu Thúy đi tìm chết được, chỉ đành không tham gia hôn lễ của Điền Chí Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận