Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 228
Sau vài ngày khai giảng, cuộc sống sinh hoạt vẫn trôi qua bình thường, đến khi Mục Hiểu Hiểu đột nhiên thông báo cho Điền Chí Thành một thông tin bất ngờ.
Sau khi ăn xong bữa tối, Mục Hiểu Hiểu lấy ra một phù hiệu nhỏ dài bằng ngón tay cái từ trong túi ra đưa cho Điền Chí Thành xem, mặt trên ghi ba chữ hệ kế toán.
Vốn dĩ Mục Hiểu Hiểu muốn tạo sự bất ngờ cho Điền Chí Thành, nhưng khi anh nhìn thấy lại không phản ứng gì.
"Sao em lại chuyển qua ngành kế toán, mộng tưởng ước mơ của em không phải là dạy học sao?"
"Em muốn chuyển ngành, học kế toán." Mục Hiểu Hiểu nhịn cười, cô ngẩng đầu cẩn thận nhìn anh, muốn biết anh có thái độ thế nào về chuyện chuyển ngành học của cô,'ÐĐến khi em tốt nghiệp, có thể giúp đỡ cho công việc của anh."
Trước khi nghỉ hè, Mục Hiểu Hiểu đã quen biết với một sinh viên chuyên ngành kế toán, tên là Vương Phượng Anh, lúc Điền Chí Thành không ở trường học, cô thường ở chung với Vương Phượng Anh.
Sau khi hỏi thăm nhà trường về chuyện chuyển ngành học, cô mới chờ sau khi khai giảng, đến nhờ Vương Phượng Anh hỗ trợ, nhờ mối quan hệ của cô ấy mà chuyện chuyển ngành thành công.
Điền Chí Thành sửng sốt, anh dở khóc dở cười nói: "Em đúng là một cô vợ ngốc mà..."
Người khác thì chỉ ước có người nuôi, muốn làm một phu nhân không phải lo lắng chuyện gì chỉ biết mua mua mua, vợ của anh thì ngược lại, chỉ muốn vội vàng kiếm việc giúp đỡ chồng.
Cái nghề kế toán, nếu đặt ở thời đại này, thì đó là nghề nổi tiếng ổn định, nhưng đặt ở vài thập niên sau, lại là công việc không thoải mái như bây giờ.
Điền Chí Thành không có ý định đả kích tấm lòng tốt đẹp của cô vợ ngốc nhà anh, anh cười nói: "Nếu em muốn học thì học đi, nhưng tạm thời anh không cần người tính toán sổ sách, chờ đến khi chúng ta tốt nghiệp, lúc ấy thì chắc sẽ cần đấy."
Chờ mấy năm sau, khi đất nước cải cách kinh tế, anh sẽ đăng kí thành lập công ty, anh sẽ kéo cả Triệu Trình và Lê Thư cùng hợp tác.
Anh tự nhận bản thân không phải là người chăm chỉ, đến lúc đó đẩy mọi việc cho hai người kia làm là được, còn anh sẽ là một ông chủ lười biếng, tìm việc khiến bản thân hứng thú để làm, nếu rảnh rỗi anh có thể cùng vợ đi du lịch khắp nơi. Còn Mục Hiểu Hiểu, đến lúc đó nếu cô còn hứng thú với việc làm kế toán thì đợi đến lúc đó rồi tính.
Chuyện Mục Hiểu Hiểu chuyển ngành học, Vương Tĩnh cùng Chu Chính rất nhanh liền biết được, nhưng bọn họ không có ý kiến gì, Vương Tĩnh là người đầu tiên biết được ý định này của con gái, bà còn đưa ra nhiều ý kiến cho cô, còn Chu Chính thì có thái độ nếu Vương Tĩnh không ý kiến gì thì đó là chuyện tốt.
Vì có người bên cạnh ủng hộ, dù ngày hè có nắng gắt chói chang, sức mạnh học tập của Mục Hiểu Hiểu vẫn rất mạnh mẽ, mỗi ngày đến trường cô đều đi theo phía sau Vương Phượng Anh học tập, khiến Điền Chí Thành chỉ có thể gặp được vợ sau giờ tan học mỗi ngày.
Thời gian thấm thoát trôi qua, chớp mắt đã đến tháng 10, dù thời nay vẫn chưa có ngày nghỉ lễ Quốc Khánh, cũng không có kỳ nghỉ "tuần lễ vàng", Điền Chí Thành vẫn dự định đến ngày cuối tuần sẽ dẫn vợ ra ngoài chơi một chút.
Anh vốn định cùng Mục Hiểu Hiểu đến công viên chèo thuyền, không ngờ Mục Hiểu Hiểu lại muốn dẫn theo Vương Phượng Anh, còn nhờ Điền Chí Thành gọi Triệu Trình cùng nhau ra ngoài chơi với họ.
Điền Chí Thành khó hiểu hỏi cô: "Hai chúng đi chơi, sao lại dẫn theo người khác làm gì?"
Để mấy bóng đèn này phá hư cuôc hen hò của vơ chồng anh sao?
"Anh đã quên lần trước chúng ta đáp ứng anh Trình chuyện gì sao?" Mục Hiểu Hiểu tức giận mà trừng mắt nhìn Điền Chí Thành, nói: "Anh Trình đã không còn nhỏ tuổi nữa, chị Phượng Anh cũng đang cô đơn, em cảm thấy hai người này rất xứng đôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận