Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 108
"Anh... anh đến để thăm mẹ." Vương Sơn là một người thành thật, không hiểu cách nói dối, chỉ cần nói dối, gương mặt ông đều nghẹn đỏ.
"Anh cả sợ em chăm sóc mẹ không tốt à?" Quả phụ Điền chất vấn nói.
"Làm gì có, em gái, anh trai em là do nhớ thương thân thể mẹ không tốt, nên mới đến đây thăm." Chu Thúy tự nhiên sẽ không nói thẳng ra mục đích bà ta đến đây, từ lúc tiến vào thôn Chu Điền bà đã tìm người hỏi thăm, Điền gia quả nhiên phát tài rồi.
Mấy tháng này ngoại trừ việc xây lại nhà, còn mua xe đạp, trong nhà ngày ngày ăn thịt kho tàu, Chu Thúy nghe xong mà lòng bà ta như bị mèo cào.
Gia đình bọn họ thì nghèo khổ, còn quả phụ Điền lại sống càng ngày càng dễ chịu, nếu không phải lúc trước được nhà họ Vương bọn họ tiếp tế, quả phụ Điền hòa Điền Chí Thành đã sớm chết đói rồi.
Hiện tại nhà quả phụ Điền giàu có, không phải nên hồi báo lại nhà mẹ đẻ sao? Trong nhà bà ta có đứa con thứ hai còn chưa kết hôn, cháu trai còn phải đi học, con gái nhà lão nhị còn chưa xuất giá gả chồng, chuyện gì cũng cần tiền.
Chu Thúy bàn tính đánh lưu vang, trước tìm quả phụ Điền mượn một trăm đồng tiền, chờ trong nhà giàu có trả lại cho nàng.
Bàn tính trong lòng Chu Thúy đánh liên tục, ban đầu bà ta muốn mượn quả phụ Điền 100 đồng, chờ trong nhà giàu có hơn thì trả lại cho cô em chồng này.
Còn chừng nào trong nhà giàu có, chuyện này không phải do Chu Thúy quyết định.
Dọc theo đường đi đến nhà quả phụ Điền, Chu Thúy đều suy xét tính toán nhỏ này của bà ta, nhưng khi nhìn đến nhà mới của Điền gia, lại nhìn thấy sắc mặt hồng hào của quả phụ Điền, trong lòng bà ta càng tham lam.
Bà ta sẽ không mượn 100 đồng, bà ta muốn 200 đồng.
"Em gái à, lúc trước là do chị dâu lú lẫn đần độn, em cũng không nên vì chị mà giận anh trai em." Chu Thúy giả bộ mà lau nước mắt trên mặt, bà ta lại nói tiếp: "Chị biết em ghi hận chị trước kia không cho anh trai cùng mẹ tiếp tế lương thực cho em, do chị cũng khó khăn, em ngẫm lại xem, nhà họ Vương từ trên xuống dưới, có già có trẻ, chị làm con dâu trong nhà, cần phải lao tâm lao lực vì bọn họ tính toán, nếu chị không keo kiệt một chút, sẽ khiến cả nhà đói bụng."
Chu Thúy thấy quả phụ Điền không tỏ thái độ gì, thở dài nói tiếp: "Em nếu còn giận chị, không thích chị, chi cũng chiu, nhưng anh trai em thường xuyên nhớ thương em, hơn nữa mấy ngày trước anh em thật sự muốn đến uống rượu mừng, nhưng lại không khéo gặp chuyện không thể đến được, mấy anh em các người, không cần phải so đo chút chuyện nhỏ này."
Quả phụ Điền đúng là có ý kiến với Chu Thúy, nhưng ba anh em bà, tình cảm khi còn nhỏ rất tốt, đặc biệt là Vương Sơn, vô cùng yêu thương bà.
Cũng chính vì nguyên nhân này, thái độ của Vương Sơn khi bà gặp khốn cảnh, mới khiến trái tim quả phụ Điền cảm thấy lạnh lão.
Hiện tại bà nhìn Vương Sơn bởi vì hàng năm lao động vất vã, nên gương mặt ngày càng đen đi, nếp nhăn ngày càng hiện rõ, thân thể không quá cường tráng càng cong xuống, anh trai bà đã già rồi.
"Anh cả, anh và anh hai đều là cậu ruột của Chí Thành, ngày kết hôn của cháu nó anh không tới, anh cảm thấy có tốt không?" Quả phụ Điền nói.
"Anh..." Vương Sơn bất động nửa ngày, cũng không nói được lời giải thích nào, ông biết bản thân dù có lấy lí do gì cũng không thể đứng thẳng trước mặt em gái ông, ông dứt khoát trâm mặc không nói gì.
Chu Thúy hung hăng trừng mắt nhìn Vương Sơn, ghét bỏ ông không biết cách ăn nói, hiện tại quả phụ Điền không dễ lừa gạt, bà ta nói nhiều như vậy cũng không khiến quả phu Điền thay đổi thái đô, hiển nhiên là không có muốn cùng vợ chồng bà ta giải hòa, Chu Thúy cũng lười chơi trò tình cảm.
"Em gái, trước không nói đến chuyện kết hôn của Chí Thành, chúng ta nói đến chuyện mấy năm trước chồng em vừa mới mất đi .
Bạn cần đăng nhập để bình luận