Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 217

Chương 217Chương 217
Thời tiết tháng năm khá nóng bức, gió đêm thổi qua người mang theo sự thoải mái dễ chịu.
Nơi ăn cơm là do Lê Thư lựa chọn, Điền Chí Thành được ông dẫn đi vào ngõ hẻm nhỏ, rồi rẽ trái lại rẽ phải, cuối cùng đến một tiệm cơm đơn giản không có bảng hiệu.
Lê Thư quen cửa quen nẻo mà chọn chỗ ngồi xuống, ông gọi mấy món ăn mà không cần nhìn menu, sau khi chuẩn bị đồ ăn xong, thì Điền Lộ Bình mới từ từ bước vào cửa tiệm.
Lê Thư cùng Điền Lộ Bình có thói quen gặp mặt nhau là sẽ châm chọc nhau vài câu, xong rồi mới ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng.
"Qua một tháng nữa là hai vợ chồng cháu nghỉ hè rồi phải không?" Điền Lộ Bình cầm ly nước lên uống, rồi nói: "Lúc đó, nếu nhà cháu có thời gian rảnh rỗi thì cháu dẫn mẹ và vợ cháu đến Kinh Thị chơi vài ngày, cứ qua ở nhà chú, ở chơi mười ngày nữa tháng cũng được, mấy ngày nay bác gái cháu cứ nhắc đến cô vợ của cháu đấy."
"Chắc chắn rồi, hồi tết mẹ cháu còn nói sẽ dành thời gian đến Kinh Thị thăm mọi người mà." Điền Chí Thành gật đầu nói. Dù sao cũng sắp nghỉ hè, không có khả năng anh sẽ luôn ở nông thôn, anh phải chạy qua lại giữa Kinh Thị và Thượng Hải, ở nông thôn thì ngoại trừ việc trồng trọt thì chính là đi tám chuyện, còn không bằng việc đưa mẹ và vợ anh đi ra ngoài chơi.
Năm trước anh đã nói với Hiểu Hiểu là sẽ dẫn cô đến Kinh Thị chơi, cuối cùng vì việc hợp tác kinh doanh với Lê Thư, mà trì hoãn không đưa cô đi được, thời điểm nghỉ hè có thể bổng sung cho cô một chuyến đi chơi.
Sau khi nói chuyện phiếm vài câu, Lê Thư mới đề nghị mọi người dùng bữa, sau khi cả ba ăn no được năm phần, mới bắt đầu nói chuyện tiếp.
"Chí Thành, cháu lại chuẩn bị cho chú vài lọ nước hoa mà lần trước cháu mang đến cho chú đi, người phụ nữ nước ngoài kia lúc rời đi đã rất vui, lần này cô ấy tới chắc sẽ mua thêm vài lọ."
Dạo gần đây công việc của Điền Lộ Bình rất thuận lợi, khóe mắt ông nheo lại mang theo ý cười: "Người phụ nữ nước ngoài này còn đặt chú vài đơn hàng, ra tay rất hào phóng, cháu cứ chuẩn bị cho chú nhiều lọ một chút, nếu cô ấy muốn mua, số lượng mua chắc chắn không ít đâu."
"Được, lúc trở về cháu sẽ chuẩn bị cho chú." Sắp tới Điền Chí Thành lại có một khoản thu nhập vào túi, nên anh cảm thấy rất vui vẻ. "Cháu yên tâm, nếu cô ấy không cần, thì chú vẫn sẽ thanh toán lô hàng này của cháu, sẽ không khiến cháu chuẩn bị hàng không công đâu." Điền Lộ Bình cam đoan với anh, dù cô gái nước ngoài kia không cần, thì ông vẫn thu vào tay, dùng để tặng người khác hay tìm người quen thu vào cửa hàng cũng được.
Giữa bữa cơm, Lê Thư lại thở ngắn than dài, nói với họ là hàng hóa không đủ, thiếu chút nữa Điền Lộ Bình đã đập ông ấy một trận, nói việc kinh doanh ông ấy tốt như vậy còn than thở khoe khoang.
Bất quá ở phương diện này, Điền Lộ Bình lại không giúp được gì, hàng hóa nhiều hay ít, đều dựa vào Điền Chí Thành.
Một bữa cơm ăn đến tối khuya, mới tan.
Khi trở lại tứ hợp viện, Điền Chí Thành vệ sinh cá nhân xong rồi nằm lên giường, lúc này anh mới click mở Taobao.
Hiện tại túi tiền trên Taobao có hơn 60 vạn, dưới số tiền xuất hiện một thanh tiến độ, Điền Chí Thành nhìn thanh tiến độ chỉ đến một nửa, chứng cưỡng chế trong anh tái phát.
Anh trực tiếp lấy trong túi ra một xấp 5000 đồng tiền mặt, rồi đẩy vào Taobao, mắt anh thấy túi tiền trên Taobao nhanh chóng quay cuồng, thanh tiến độ ở dưới trong nháy mắt được lấp đầy, sau đó trên giao diên Taobao nhảy ra môt khung hộp thoại về thành tựu.
Tài khoản trăm vạn —— ở dưới còn có một mục khen thưởng, Điền Chí Thành bỗng nhiệt tình hơn, anh trực tiếp từ trên giường ngồi dậy, nhanh chóng click mở khen thưởng.
Điền Chí Thành cảm thấy trước mắt anh sáng ngời, trong kho hàng trên Taobao đột nhiên xuất hiện một hộp vuông, nhìn hình dáng rất giống một viên gạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận