Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 65
Mục Hiểu Hiểu đổi đôi giày da lại, mang giày của mình vào, lấy ra một túi tiền nhỏ.
"23 đồng, rốt cuộc mấy người ai trả đây?"
Tâm mắt của nhân viên bán hàng dừng lại trên người của Điền Chí Thành, giống như chọn đây là đối tượng, tám phần đều là do đàn ông trả tiền.
"Cô ấy là người yêu của tôi, tôi trả." Điền Chí Thành che chắn trước người của Mục Hiểu Hiểu, tìm một tờ phiếu giày da 23 đồng đưa cho nhân viên bán hàng.
Mục Hiểu Hiểu nhìn bóng lưng cao lớn rộng rãi trước mặt mình, chóp mũi hơi nóng lên, cô theo bản năng mà đưa mắt nhìn xung quanh, phát hiện ra không có ai đang nhìn cô, lúc này hơi nóng trên mặt mới từ từ tan ra.
Nhân viên bán hàng nhận tiền, động tác nhanh nhẹn đóng gói giày da lại, đi đến chỗ quầy bán.
Điền Chí Thành bỏ giày vào trong túi, quay đầu hỏi Mục Hiểu Hiểu: "Chúng ta tiếp tục đi dạo, nhìn thử xem có gì muốn mua không."
"Tôi hơi mệt một chút." Mục Hiểu Hiểu lắc đầu, nếu tiếp tục đi dạo, còn không biết phải tốn bao nhiêu tiền của Điền Chí Thành nữa, dù sao đồ muốn mua cũng đã mua xong rồi. Muốn đi dạo phố, lần sau đi cùng Mai Quyên cũng được.
"Nếu chúng ta không đi tiếp thì về thôi."
Điền Chí Thành biết Mục Hiểu Hiểu là đang muốn tiết kiệm tiền cho mình nên không khỏi cảm thấy ấm áp trong lòng, anh cúi đầu tiến đến bên tai của Mục Hiểu Hiểu, nhỏ giọng nói: "Mặc dù tiền tích góp của tôi không nhiều lắm, nhưng mà cưới cô thì vẫn phải có, cô yên tâm đi."
Mục Hiểu Hiểu che lỗ tai, lùi lại phía sau hai bước, cô ngước khuôn mặt đỏ bừng của mình lên, bên trong đôi mắt hình như có một luồng ánh sáng đang nhen nhóm, khuôn mặt tươi cười của Điền Chí Thành hiện rõ ra, chiếu vào nơi tận cùng trong đôi mắt của cô.
"Anh... Sau này nếu anh còn như vậy, tôi sẽ không để ý đến anh nữa." Mục Hiểu Hiểu hừ nhẹ một tiếng, ngượng ngùng vô cùng, ở trong mắt của Điền Chí Thành, giống như một đóa hoa xấu hổ đang chờ nở hoa, rung động lòng người.
"Thật là muốn nhanh chóng cưới cô về nhà." Yết hầu của Điền Chí Thành nhấp nhô, giọng nói khàn khàn.
Điền Chí Thành độc thân từ trong bụng mẹ suốt ba mươi năm nay, đây là lần đầu tiên muốn nhanh chóng kết hôn đến vậy. Trước kia bởi vì bản thân là cô nhi, lúc còn đi học, một lòng muốn vừa học vừa làm, đối với những nữ sinh xung quanh không hề có ý nghĩ gì.
Đợi đến khi anh làm việc, anh cũng chỉ muốn tích góp một chút tiền, có cho mình được một ngôi nhà, một bến cảng thật nhanh.
Sau này lại ngoài ý muốn có được Taobao bên người, nhà ở đã có, nhưng trước sau cũng không có được một người cùng anh sưởi ấm căn nhà này.
Anh cứ cho rằng suốt đời này cứ như vậy, ai biết điều anh từng muốn có đó, hiện tại đã đến bên cạnh anh rồi.
Điền Chí Thành nắm tay Mục Hiểu Hiểu rời khỏi hợp tác xã, lúc này Mục Hiểu Hiểu cũng không buông ra, hai người cùng nhau trở về thôn, lúc đến được cửa thôn rồi, Mục Hiểu Hiểu giấy tay ra: "Mau buông tôi ra, đừng để cho người khác nhìn thấy."
"Tôi nắm tay vợ của tôi, người khác có thể nói gì sao?" Tuy rằng nói như vậy, Điền Chí Thành vẫn buông tay ra, rốt cuộc hai người chưa kết hôn, ở thời đại này, vẫn phải chú ý trước mặt mọi người.
Điền Chí Thành đưa Mục Hiểu Hiểu về đến học viện của hội nữ thanh niên trí thức, rồi mới một mình trở về nhà.
Sau khi về tới nhà, đương nhiên lập tức bị quả phụ Điền dò hỏi: "Có mua đồ gì cho Hiểu Hiểu người ta không đó, tiền bạc có đủ xài hay không, rồi sao lại không đưa người ta đi dạo một lát."
Lúc này còn chưa đến giữa trưa, quả phụ Điền cảm thấy Điền Chí Thành trở về quá sớm, tốt xấu gì cũng cùng người ta ăn cơm trưa rồi về nhà sau cũng không muộn.
"Hiểu Hiểu nói cô ấy mệt mỏi, cho nên bọn con mới đi về, lần sau đi nữa là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận