Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 185
"Cảm ơn thầy hướng dẫn." Vẻ mặt Điền Chí Thành lộ vẻ cảm kích, nói cảm ơn.
Thầy hướng dẫn xua tay, trong mắt ông ấy, Điền Chí Thành mồ côi cha, họ hàng đều ở phương xa, rất vất vả mới có cơ hội đi gặp người thân nhưng lại vì lý do cơ thể không tốt, chỉ đành ở nhờ nhà người thân.
Nếu ông ấy không đồng ý, chẳng phải là khiến người ta không gặp được con trai sao, đến lúc đó làm sao có thể tĩnh dưỡng thật tốt được.
Không thể không nói, bổ não là một điều rất tốt.
Sau khi tan học, Mục Hiểu Hiểu vui vẻ tạm biệt bạn học, sau đó thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra ngoài. Ban đầu cô tưởng rằng hôm nay phải ăn cơm một mình, nhưng không ngờ vừa ngẩng đầu thì thấy Điền Chí Thành đứng ở cửa lớp học.
"Anh trở về rồi sao?" Mắt Mục Hiểu Hiểu sáng lấp lánh, bước nhanh đến trước mặt Điền Chí Thành, hỏi: "Không phải nói mất vài ngày sao? Sao lại trở về nhanh như vậy, không có chuyện gì chứ?”
"Giải quyết chuyện nhanh chóng nên trở về sớm hơn một chút. Ở nhà chỉ có mình em, sao anh có thể yên tâm được." Điền Chí Thành cười cười, nắm tay Mục Hiểu Hiểu đi về phía ngoài cửa. "Buổi tối muốn ăn gì, em nấu cho anh, hai hôm nay em học nấu được món mới." Cảm xúc buồn rầu của Mục Hiểu Hiểu hai ngày trước bay đi không ít, giọng cũng rất vui vẻ.
Hai người mới nhập học đã dính lấy nhau, vì vậy những bạn cùng tuổi đều biết hai người họ là vợ chồng nên hai ngày nay Điền Chí Thành không ở đây, tất cả mọi người đều nhìn ra cảm xúc của Mục Hiểu Hiểu không vui lắm.
Bây giờ Điền Chí Thành vừa xuất hiện, tâm trạng của Mục Hiểu Hiểu lập tức không giống vậy nữa, những bạn học quen bọn họ không khỏi trêu ghẹo.
Mục Hiểu Hiểu bị những ánh mắt xung quanh nhìn, mặt hơi đỏ lên, lôi kéo tay Điền Chí Thành, nhanh chóng bước ra khỏi lớp học.
Hai người ra khỏi trường học, chậm rãi tản bộ về nhà.
Triệu Kim Hoa ngồi ở ngõ thấy Mục Hiểu Hiểu nắm tay Điền Chí Thành về nhà, cười nói: 'Cháu vừa đi, hai ngày nay Hiểu Hiểu rất không vui. Bây giờ cháu trở về dì mới thấy mặt Hiểu Hiểu có ý cười."
"Dì Triệu..." Mục Hiểu Hiểu bị nói vậy có hơi ngượng ngùng, ngẩng đầu nhìn Điền Chí Thành rồi lại cúi đầu.
"Cảm ơn dì Triệu đã chăm sóc Hiểu Hiểu giúp cháu." Điền Chí Thành lấy một gói hoa quả sấy trong túi ra đưa cho Triệu Kim Hoa: "Đây là đặc sản ở nhà bên kia bọn cháu, nếu dì Triệu không chê thì mang về cho Điềm Điềm ăn."
"Cháu quá khách sáo rồi." Triệu Kim Hoa đầy mặt tươi cười mà nhận lấy rồi trở về nhà, chưa được bao lâu bà cầm ra mấy bắp cải thìa còn tươi mới đưa tặng.
"Trong nhà bác không có thứ tốt gì, chỉ có cải thìa này đều do nhà bác trồng, trồng lớn cũng không nhiều lắm, được cái là rất tươi tốt."
Triệu Kim Hoa đưa tặng cải thìa xong, thì về nhà nấu cơm.
Bữa tối vẫn do Mục Hiểu Hiểu nấu cơm, trên bàn cơm ngoại trừ món trứng vịt Bắc Thảo hầm đậu hủ do cô mới học ra, còn có một dĩa cải thìa xào.
Điền Chí Thành vừa ăn, vừa khen tay nghề của Mục Hiểu Hiểu tốt, sau khi ăn xong anh tự giác rửa bát dọn dẹp phòng bếp.
Sau khi dọn dẹp xong, Điền Chí Thành nấu một nồi nước ấm, anh đóng cửa nhà lại, rồi bình nước ấm lên lầu hai.
Mục Hiểu Hiểu đang ngồi trên giường gấp quần áo, ánh đèn trong phòng mờ nhạt, chiếu lên sườn mặt cô khiến cô có vẻ an tĩnh dịu dàng, nhìn ngắm cô khiến trái tim anh trở nên mềm mại ấm áp hơn.
Điền Chí Thành khẽ cử động, anh đưa tay vào trong túi quần rồi lặng lẽ mở kho hàng trên Taobao lấy ra một món đồ, sau anh bước nhẹ đến gần cô, anh đặt bình nước ấm lên bàn cạnh giường.
"Anh xả nước ra trước đi, em gấp xong quần áo rồi sẽ đi tắm." Đầu Mục Hiểu Hiểu cũng không nâng lên để nhìn anh, cô đang tập trung gấp quần áo, động tác trên tay nhanh nhẹn mà tỉ mi.
Bỗng nhiên Điền Chí Thành ngồi xổm xuống bên cạnh chân cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận