Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 76

Chương 76Chương 76
"Cái xe này là mua ở thành phố, là mẫu mới ra."
"Con còn đi lên thành phố sao, đồ của thành phố rất đẹp." Quả phụ Điền sờ sờ chỗ ngồi mềm mại sau xe, cười nói với Điền Chí Thành: "Có thể đưa cho Hiểu Hiểu đạp, các cô gái đi xe như này mới đẹp, con đạp xe này trông không ra gì.'
"Mẹ, con mới là con ruột của mẹ, Hiểu Hiểu còn chưa gả vào nhà mà mẹ đã bất công như vậy rồi, chờ đến khi cô ấy vào nhà rồi thì con còn có địa vị trong nhà sao?" Điền Chí Thành làm bộ kêu rên một tiếng.
Tuy rằng xe đạp này là mua cho Mục Hiểu Hiểu, nhưng anh còn chưa nói gì, đã bị Quả phụ Điền vô tình vứt bỏ như vậy!
"Đi đi đi, tên nhóc thối như con có cái gì để đau, cả ngày chỉ biết làm mẹ tức giận, mẹ đảm bảo sau này Hiểu Hiểu còn hiếu thuận hơn so với con." Quả phụ Điền mỉm cười trừng mắt nhìn Điền Chí Thành một cái, con trai ruột của mình đương nhiên là thương nhưng con dâu còn thương hơn, quan hệ vợ chồng tốt, gia đình mới hòa thuận.
Bà mới không giống như mẹ chồng của nhà người †a, cả ngày chỉ ngồi nghĩ chuyện xấu, khiến cho con trai và con dâu ly tâm, cũng không biết các bà muốn làm cái gì.
"Mẹ, sao con lại không hiếu thuận với mẹ, mẹ xem con lên thành phố còn mua cho mẹ cái áo khoác nỉ đây này." Điền Chí Thành lấy quần áo từ trên ghế sau, đưa cái cái áo khoác màu xanh vải nỉ trong cho Quả phụ Điền: "Trời rất nhanh sẽ lạnh, mặc cái áo khoác con trai yêu quý của mẹ mua cho đảm bảo ấm hơn rất nhiều."
"Còn mua quần áo cho mẹ?" Quả phụ Điền có hơi kinh ngạc, bàn tay thô ráp sờ lên tấm vải mềm mại, ngay lập tức có hơi đau lòng: "Chỗ này cũng tốn không ít tiền, mẹ biết con không có bao nhiêu tiền tiết kiệm, trong tay con còn có bao nhiêu tiên, đều giao hết ra đây cho mẹ, mẹ thay con tích cóp, đỡ đến lúc con kết hôn lại không có tiền tiêu."
"Mẹ..." Điền Chí Thành ngay lập tức dở khóc dở cười, dưới ánh mắt sắc bén của quả phụ Điền, cuối cùng anh vẫn móc tiền ra.
Quả phụ Điền cầm lấy tiền rồi đếm, suýt chút nữa bị kinh hãi: "Sao có tận 400 đồng, con làm cái gì?"
"Chỉ là làm ăn nhỏ cùng với Triệu Trình, hơn nữa không phải người chỗ nào cũng tiêu tiền, cho nên kiếm tiền có hơi vất vả." Điền Chí Thành đẩy sự việc lên người Triệu Trình, dù sao Quả phụ Điền cũng sẽ không đi tìm Triệu Trình chứng minh.
Anh là con trai ruôt của quả phụ Điền, cho dù có làm sai chuyện gì, thì quả phụ Điền cũng chỉ muốn giúp anh giấu giếm.
"May mắn là không để trên người, nếu không chắc chắn sẽ gây họa lên người con." Quả phụ Điền không hỏi vì sao Điền Chí Thành kiếm được nhiều tiên như vậy, chỉ cần con trai không phạm pháp, bà cũng không cần thiết biết nhiều như vậy.
Quả phụ Điền cất tiền vào trong phòng, đi ra tới cầm rổ thịt và chân gà: "Buổi tối mẹ làm thịt chúng ta ăn, chân gà lại không nhiều thịt, con mua nó làm gì?"
Ở nông thôn người ta thường mua thịt heo về, còn loại chân gà này không có nhiều thịt, rất ít người mua.
"Mẹ, chân gà này mẹ trộn với rau cho con." Điền Chí Thành nói tỉ mỉ kỹ càng cách làm chân gà trộn rau một lần, tay nghề quả phụ Điền rất tốt, nghe xong một lần cũng đã biết sơ sơ làm như thế nào.
Quả phụ Điền đi phòng bếp nấu cơm, Điền Chí Thành dựng xe đạp vào ven tường, sau đó mang tất cả đồ vào trong nhà.
Điền Chí Thành nhét áo khoác vải nỉ vào trong rương, chờ lần sau mang sang cho Mục Hiểu Hiểu, buổi tối anh chuẩn bị mang bát chân gà trộn rau cho Mục Hiểu Hiểu, thuận tiện đưa é Shakespeare thi tập ) cho cô.
Qua một lúc quả phụ Điền chuẩn bị xong chân gà, bảo Điền Chí Thành qua nếm thử: "Con trai, con nếm thử xem có phải là mùi vị này hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận