Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 161

Chương 161Chương 161
"Phiên gì mà phiền, cháu vào đi, chú đi đây." Lê Thư gật gật đầu với Điền Chí Thành, nhìn anh bước lên bậc thang, ông liền lái xe chạy đi.
Điền Chí Thành lại đến thăm nhà họ Điền, mọi người đều rất hoan nghênh anh, lần trước Điền Chí Thành dẫn vợ đến thăm đã để lại ấn tượng không tệ trong lòng bọn họ, vì tinh thần cùng diện mạo của anh đều không tồi, anh làm người lễ phép cũng hiểu chuyện.
Trần Tú rất thích Mục Hiểu Hiểu, cô gái mà Điền Chí Thành mới cưới, nên khi biết Mục Hiểu Hiểu không theo tới đây, bà rất mất mát.
Điền Chí Thành đưa tặng cả nhà áo lông vũ, mọi người đều chưa từng thấy qua loại áo lông như này, hai mẹ con Điền Cận và Trần Tú lại rất thích thú mà cầm trên tay ngắm nhìn.
Áo lông của Trần Tú là áo có màu đỏ rượu, màu sắc và kiểu dáng đều hợp ý bà.
Áo lông của Điền Cận có màu xanh lam nhạt, bởi vì tuổi tác của anh nhỏ, nên bị cả nhà bắt mặc thử cho mọi người xem, Điền Cận có làn da trắng sáng, sau khi mặc trên người chiếc áo lông màu xanh nhạt, chiếc áo càng tôn lên khí chất thư sinh của anh, rất nho nhã lịch sự.
Nhưng khi anh ta cười lên, vẫn có chút ngốc ngốc như cũ.
Những người khác đều có áo lông màu đậm, đều hợp thẩm mỹ và khí chất của bọn họ.
Người Điền gia đều biết Điền Chí Thành đã trở về thôn Chu Điền rồi, nhưng anh lại ngồi xe lửa tới đây thăm họ, nên ngoại trừ Điền Lộ Bình, không ai biết Điền Chí Thành trở lại Kinh Thị để làm gì.
Mọi người đều ngại nên không dám hỏi anh nhiều, Điền Hữu Kỳ còn ngầm cảnh cáo Điền Lộ Bình không được dạy hư Điền Chí Thành.
Tới giữa trưa Điền Chí Thành lưu lại nhà họ Điền ăn cơm trưa, sau khi ăn trưa xong, Điền Chí Thành lấy cớ phải mua vé xe lửa sớm, anh chào tạm biệt người nhà Điền rồi rời khỏi đây.
Buổi chiều xe lửa bắt đầu xuất phát, chạy trong một đêm, tới buổi sáng ngày hôm sau xe đã đến huyện Kinh.
Điền Chí Thành cũng không đến tìm Triệu Trình, anh đoán đối phương còn đang bận chuyện tiêu thụ đồng hồ.
Sau khi anh xuống xe lửa, anh đến Cung Tiêu Xã mua hai cái chân giò, lại mua chút thịt nạc, rồi mua trên Taobao mấy túi bột Phú Cường, sau đó anh mang tất cả về thôn.
Quả phụ Điền rất đau lòng khi thấy Điền Chí Thành vất vả đi đi về về bằng xe lửa giữa quê nhà và Kinh Thị, lần này bà thấy anh đã trở về nhà, nên khi nấu cơm cho anh ăn, bà chuẩn bị tỉ mỉ hơn một chút, khiến bữa cơm có mùi vị so với đồ ăn ngày thường còn tốt hơn.
Điền Chí Thành ở nhà nghỉ ngơi một hai ngày, sau đó anh lại đến Kinh Thị rồi lại quay về thêm hai lần nữa, lần trở về đợt sau cách tết đã rất gần.
Tiền trong túi của Điền Chí Thành ngày càng tăng lên, bởi vì mỗi đơn hàng sẽ được thanh toán một nửa giá hàng trước, nên hiện tại trong tay Điền Chí Thành có hơn 3700 đồng, mà lần trước anh bán trái cây cũng kiếm được tiền, còn dư khoảng 6 vạn.
Điền Chí Thành lại đẩy một nghìn vào tài khoản Taobao, tâm tình anh tốt hơn khi thấy túi tiền được nâng lên 16 vạn.
Trong túi Điền Chí Thành còn thưa hơn 2700 đồng, sang năm sau khi anh và Mục Hiểu Hiểu rời đi, anh sẽ để lại cho mẹ anh 500 đồng, còn hơn 2000 đồng anh sẽ mang trên người, sau khi đến Thượng Hải chuyện đầu tiên anh làm là sẽ thuê một cái phòng để ở.
Kế hoạch Điền Chí Thành đã sắp xếp chu toàn, Tết âm lịch cuối cùng cũng tới. Khu vực trung bộ như huyện Kính, mỗi nhà ăn Tết như thế nào đều tùy ý mỗi gia đình.
Năm vừa rồi, Điền gia ăn tết chào năm cũ đón năm mới chỉ bằng một bữa cơm đơn giản, một bữa cơm bình thường như hằng ngày họ ăn, nhưng năm nay lại khác hoàn toàn với năm vừa rồi, điều kiện trong nhà đã cao hơn, Điền Chí Thành cũng đã trưởng thành biết tiến bộ hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận