Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 97
Đúng rồi, em thích kiểu lễ phục gì để tôi đi tìm người làm cho, thích kiểu phong cách Trung Hoa hay là kiểu váy Phương Tây, nhưng mà kiểu váy Phương Tây hình như trông thôn chưa có ai từng mặc, vì vậy mặc lúc đó chắc chắn sẽ gây xôn xao."
Điền Chí Thành đột nhiên như bật chế độ lảm nhảm lắm lời, mở miệng nói không ngừng.
"Kiểu nào cũng được." Mục Hiểu Hiểu vừa nghe vừa gật đầu, trên mặt cũng hiện lên nụ cười,'Nhưng mà lễ phục vẫn nên là làm theo kiểu Trung Hoa đi, tôi thấy kiểu Trung Hoa cũng rất đẹp."
Điền Chí Thành không biết lễ phục ở thời đại này như thế nào, nhưng anh đã nhìn thấy mấy kiểu váy Tú Hòa hiện đại khá phổ biến, so với váy cưới, thì càng phù hợp với nghỉ lễ kết hôn hơn, hơn nữa váy Tú Hòa còn thể hiện được rõ vẻ đẹp độc đáo của các cô gái xinh đẹp.
Ngày mai, anh sẽ đến tiệm may trong thành phố xem một chút, nếu có thể may được, anh sẽ đặt may cho Mục Hiểu Hiểu một bộ Tú Hòa.
Điền Chí Thành chuyên chú nhìn chằm chằm Mục Hiểu Hiểu, có lẽ nhận ra có ánh mắt nhìn chằm chằm mình, Mục Hiểu Hiểu ngẩng đầu lên sững sờ nhìn Điền Chí Thành, không khỏi bật cười thành tiếng.
Ngay lúc này, Điền Chí Thành cảm thấy tim mình như đập nhanh hơn một chút.
Sau khi về nhà, Điền Chí Thành nóng lòng muốn tới thành phố xem đồ cưới, quả phụ Điền nghe xong cũng không nói gì, chỉ nhờ anh thuận tiện đưa Lý Hoa Hương về nhà.
"Bà ngoại con lớn tuổi rồi, tay chân đi đứng không tốt nữa, con đưa bà đến đây ở mấy ngày, lúc còn bé bà cũng rất thương con, bây giờ thấy con lập gia đình bà chắc chắn rất vui mừng."
Về phần hai người cậu kia của Điền Chí Thành, quả phụ Điền không nói gì, cho đến khi Điền Chí Thành đã bước ra khỏi cửa, quả phụ Điền mới gọi anh dừng lại.
"Nếu cậu con có ở nhà, con có thể nói với họ một tiếng, nếu hai người muốn tới uống rượu mừng thì tới, nếu không muốn... thì thôi đi."
Rõ ràng, trong lòng quả phụ Điền vẫn còn khúc mắc với hai anh em họ, cho dù hai người chị dâu có đối xử với bà thế nào bà cũng không quan tâm, nhưng góa phụ Điền lại vì thái độ của hai em họ mà đau lòng.
Người cùng một thôn biết chuyện còn tới phụ một tay giúp đỡ, vậy mà anh em ruột thịt lại ghét bỏ chê bà phiần phức, bà cũng không có chờ anh em họ nuôi, chỉ thỉnh thoảng qua lại thăm thích họ hàng, mẹ nhìn thấy vậy nhét cho bà ít đồ, cũng có thể khiến bọn họ mặt nặng mày nhẹ.
Góa phụ Điền sớm đã lạnh lòng, chỉ muốn cùng anh em bọn họ thân thiết với nhau như những người thân bình thường, bây giờ Lý Hoa Hương còn sống, chờ đến lúc mà Lý Hoa Hương mất rồi, hai nhà chưa chắc còn qua lại với nhau.
Điền Chí Thành đi bộ tới thị trấn, bắt chuyến xe đi tới thành phố, đi thẳng đến tiệm may.
Chủ tiệm may thấy anh, liền niềm nở chào hỏi, lần trước tính tiền Điền Chí Thành mới biết cô gái trẻ tuổi này chính là chủ tiệm, còn người may quần áo là mẹ cô ấy.
"Lần này anh muốn mua quần áo kiểu gì, trong tiệm tôi cũng có rất nhiều mẫu mã mới đấy." Chủ tiệm chào hàng.
"Chỗ cô có thể may đồ cưới theo yêu cầu không?" Điền Chí Thành nhìn xung quanh một vòng, không thấy thứ mình muốn liền trực tiếp hỏi thẳng chủ tiệm.
Chủ tiệm nói lời chúc mừng, xong cười nói:
"Đương nhiên là có thể làm được, anh có yêu cầu gì đặc biệt không, tiệm tôi đang có sẵn một mẫu, để tôi lấy cho anh xem thử." Điền Chí Thành lắc đầu, anh đã lên ý tưởng may bộ Tú Hòa cho Mục Hiểu Hiểu, khó ngủ mất mấy đêm, ngay cả hình mẫu váy cũng nghĩ ra rồi.
"Loại này cô có thể làm được không?" Điền Chí Thành đưa mẫu váy bộ Tú Hòa trên Taobao cho chủ tiệm xem.
"Đây là vẽ ra à, kiểu này khá độc đáo, nhưng trông cũng khá đẹp mắt." Chủ tiệm cầm lấy hình mẫu, cô có chút kinh ngạc, bộ đồ cưới này trông có chút giống cổ phục, lại có điểm thêm mấy chi tiết khá phổ biến bây giờ, nhìn qua vừa thấy sang trọng lại đẹp mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận