Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 68
Trong lòng Điền Chí Thành thật sự xem Triệu Trình là đại ca, đương nhiên sẽ không khách sáo: “Anh Trình, gia đình em sắp xây nhà mới, lại không mua được nội thất trong nhà, em cũng không có cách nào, cho nên muốn nhờ anh Trình một chút, tìm xem ở nông thôn có nghệ nhân lâu đời nào có thể giúp em làm nội thất được không, giá cả như thế nào cũng được."
Trong tay Điền Chí Thành không có loại phiếu nội thất trong nhà, cho nên cũng không có cách nào đến công xã mua được, cũng không thể quang minh chính đại mang từ trong Taobao ra ngoài, cho nên chỉ có thể nhờ Triệu Trình chuyện này.
"Muốn làm thành kiểu như thế nào, có yêu cầu gì không, hai ngày nữa anh lại đến nông thôn lấy hàng, có thể hỏi giúp em."
"Nhà của em ít người, cho nên nhà chính cần một bộ bàn ghế, còn thêm một cái bàn thờ, bốn cái hòm, hai cái giường lớn, hai cái tủ quần áo, ngoài ra còn làm giúp em thêm hai bộ bàn trang điểm."
Cô gái nhà nào cũng đều yêu trang điểm, vậy nên bàn trang điểm nhất định không thể thiếu được, hơn nữa nếu làm bàn trang điểm cho Mục Hiểu Hiểu, mẹ nhất định cũng phải có một cái, Điền Chí Thành sẽ không coi trọng bên này mà xem nhẹ bên kia.
Rốt cuộc quả phụ Điền một mình nuôi Điền Chí Thành lớn lên, thái độ với con trai thể nào cũng sẽ có ý muốn chiếm hữu, anh làm con trai nhất định phải xử lý mọi chuyện thật công bằng.
Quan hệ mẹ chồng nàng dâu từ xưa đến nay đều là vấn đề nan giải lâu đời, nếu Điền Chí Thành làm chồng cùng với con của người ta, nhất định phải làm một người trung gian thật tốt, làm keo dính xuất sắc nhất.
"Làm nhiều như thế nhất định sẽ tốn không ít tiền, còn phải xây nhà mới, chút tiền đó của em nhất định không đủ để dùng rồi."
Triệu Trình móc nhân dân tệ từ trong túi quần ra, đưa cho Điền Chí Thành: "Trên người anh còn có 300 đồng, em cầm lấy dùng trước đi, nội thất trong nhà anh sẽ tìm giúp em, rồi chừng nào có tiền thì đem trả lại cho anh.”
"Anh Trình, trên người em vẫn còn tiền." Điền Chí Thành dở khóc dở cười đẩy tiền trở lại, không thể không nói, thái độ của Triệu Trình thật sự làm cho người ta cảm thấy ấm áp, nhưng đúng là Điền Chí Thành thật sự không thiếu tiền.
Anh chỉ là thiếu một lý do quang minh chính đại để kiếm tiên, chờ cho chuyện mua đi bán lại đồng hồ của anh và Triêu Trình phát triển, lại bán thêm mấy thứ khác nữa thì có thể ra ngoài kiếm tiền mà không phải lo lắng một chút gì.
"Chí Thành, em đừng khách sáo với anh, trên tay em còn mấy đồng chả nhẽ anh không biết sao, nói em cầm thì em cứ cầm đi." Triệu Trình hiển nhiên không tin Điền Chí Thành, anh ta cảm thấy Điền Chí Thành là da mặt mỏng, cảm thấy ngại trước một số tiên lớn như vậy.
Điền Chí Thành cảm thấy nếu không viện ra cái cớ nào đó, Triệu Trình chắc chắn sẽ không tin, vì thế nhanh chóng lấy ra hai cái đồng hồ đeo tay mua trên Taobao, sau đó lấy trang sức giả từ trong túi ra.
"Anh Trình Tử, lần trước em đã bảo muốn liên lạc với người bà con họ hàng ở Kinh Thị ấy, người ấy hồi âm lại cho em rồi."
Điên Chí Thành nhét đồng hồ vào trong tay Triệu Trình, bình tĩnh nói: "Thời thế bây giờ, anh ấy không dám gửi qua nhiều, sợ bị người khác bắt được điểm yếu, mượn cớ gửi cho người thân, nên gửi hai cái này qua trước.
Anh ấy có ý định bảo em bán hai cái này đi, lấy ít tiền mà tiêu, đợi sau khi em kết hôn, cho em đi một chuyến đến Kinh Thị, đến lúc đó hai bên trao đổi qua lại một chút, đảm bảo chúng ta sẽ kiếm được không ít.
Hơn nữa, anh ấy nghe nói em kết hôn, lại cho em thêm năm trăm đồng, sợ em không nhận, anh ấy nói khi nào em có tiền trả lại sau cũng được."
"Có người họ hàng như vậy, em cũng được nhờ vào, về sau thường xuyên qua lại, tình cảm đi lên, cũng là chuyện tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận