Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 114

Chương 114Chương 114
Điền Kiến Thiết nhìn chằm chằm Mục Hiểu Hiểu cùng Điền Chí Thành thân mật dựa vào nhau, gương mặt cô vốn thanh tú động lòng người, sau khi kết hôn lại càng xinh đẹp, trong lòng anh ta bị ghen ghét gặm nhấm, không cam lòng.
Anh ta nhìn Điền Chí Thành rất tự nhiên mà chỉnh tóc mai trên trán Mục Hiểu Hiểu, đầu óc anh ta nóng lên, trực tiếp vọt qua đó nói: "Điền Chí Thành, anh không thấy bản thân cùng Hiểu Hiểu có chênh lệch lắm sao?"
"Anh muốn nói cái gì?" Điền Chí Thành đẩy Mục Hiểu Hiểu ra phía sau bảo vệ, ánh mắt không tốt nhìn Điền Kiến Thiết.
"Sau khi thi đại học, anh cùng Hiểu Hiểu có thể cùng một giai cấp sao, cô ấy là một sinh viên, anh chỉ là một học sinh trung học, anh cảm thấy hai người xứng đôi sao, nói thẳng ra tôi còn thấy chê cười dùm anh.
Có lẽ do xung quanh có nhiều người, nên lá gan Điền Kiến Thiết cũng lớn hơn: "Anh dám gọi cái này là thích, đây là loại thích ích kỷ, bằng không sao anh lại đòi kết hôn với Hiểu Hiểu trước kì thi đại học, không phải do anh lo sợ Hiểu Hiểu đậu kì thi đại học, anh sẽ không xứng với cô ấy sao? Dù sao ở đại học có nhiều người ưu tú như vậy, tùy tiện tìm một người so với anh còn có ưu thế hơn."
Ngay cả anh ta, còn có nhiều ưu thế hơn Điền Chí Thành, nhưng những lời này Điền Kiến Thiết không dám nói ra.
"Tôi không xứng, chẳng lẽ anh xứng à? Anh nói như anh chắc chắn sẽ đậu kỳ thi đại học vậy, cha anh là Lý Cương* sao, anh muốn đậu là đậu được à.' Điền Chí Thành cười nhạt nói.
(* nhân vật chính trong sự kiện “Cha tôi là Lý Cương”. )
"Ít nhất tôi còn có tư cách tham gia kì thi này, tôi chăm chỉ ôn tập, so với anh, một người không có tư cách thi còn tốt hơn nhiều." Điền Kiến Thiết tuy không biết Lý Cương là ai, nhưng anh ta biết từ trong miệng Điền Chí Thành ra thì chắc không phải là người tốt lành gì.
Điền Chí Thành lạnh lùng nhìn Điền Kiến Thiết, trong lòng đối với loại ruồi bọ này cảm thấy rất phiền, nhưng Điền Kiến Thiết lại nói ra những câu cảnh tỉnh anh, trên đời này không chỉ có một con ruồi bọ cố chấp như Điền Kiến Thiết.
Nếu Mục Hiểu Hiểu thi đậu đại học, chắc chắn xung quanh cô sẽ có nhiều loại người như Điền Kiến Thiết. Vốn dĩ Điền Chí Thành không có dự định tham gia thi đại học lần này, nhưng nghe thấy những lời này của Điền Kiến Thiết, anh cảm thấy ghi danh thi đại học cũng không tồi.
"Anh đừng nói nhảm nhiều như vậy, nếu tôi thi đậu đại học, anh có thể dập đầu nhận sai với tôi sao?" Điền Chí Thành cười lạnh, chuyện thi đại học anh cùng Triệu Trình đã đi hỏi thăm nhiều nơi, đa phần người ghi danh đều là học sinh cấp ba, nhưng quốc gia nói học sinh cấp hai vẫn có thể tham gia thi đại học, nhưng đa phần học sinh cấp hai đều không có tự tin để tham gia kì thi này.
"Anh thi? Anh có thể thi đại học sao?" Điền Kiến Thiết khinh thường nói.
"Có vẻ anh còn không biết điều kiện để thi đại học, vậy không cần dập đầu, tôi sợ anh ngay cả chỉ số thông minh của bản thân còn không biết, chỉ cần anh đừng dây dưa với vợ tôi là được." Điền Chí Thành hừ một tiếng nói: 'Nếu không đừng trách tôi không nói chuyện có văn hóa, gặp anh một lần liền đánh một trận."
"Anh...' Điền Kiến Thiết tức đến đỏ mặt, vẫn cắn răng nói: "Được, tôi muốn nhìn xem anh làm cách nào để thi đậu đại học!"
Điền Kiến Thiết nhìn xung quanh, anh ta thấy không ít người chỉ chỉ trỏ trỏ nhìn anh ta, liền vội vàng đi đến một bên đứng.
Mục Hiểu Hiểu bối rối lo lắng nhìn anh, hỏi: "Anh muốn tham gia thi đại học à? Ngay cả sách anh còn chưa đọc qua."
"Không sao đâu, hôm nay thi ngữ văn và toán học, sách ngữ văn anh đã đọc qua rồi, toán học thì chỉ có công thức thôi, không có việc gì đâu." Điền Chí Thành trấn an Mục Hiểu Hiểu, sau đó nói với Triệu Trình: "Anh Trình, anh giúp em chiếu cố Hiểu Hiểu một chút, em đi báo danh xong liền về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận