Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 176
Cũng may hôm sau là một ngày nắng đẹp trời, Điền Chí Thành và Mục Hiểu Hiểu đem hành lý đều dọn đến, hai người tính sẽ để phòng tầng hai làm phòng ngủ.
Phòng khách tầng một coi như chỗ nghỉ ngơi ăn uống ngày thường, người xung quanh đều nấu cơm trong căn lầu dựng trước cửa, dùng một cái bếp than tổ ong, chiên cơm nấu ăn hay nấu cháo hầm canh, đều dùng cái bếp này.
Điên Chí Thành cũng dựng một cái lầu đơn sơ, một mặt dán tường, hai mặt chắn gió.
Bác gái nọ quét tước vệ sinh cho nhà Điền Chí Thành đứng một bên nhìn, nhiệt tình hỏi: "Cậu định nấu cơm ở chỗ này ư, hai vợ chồng trẻ biết nấu chứ?"
Bà nhìn đôi bàn tay trắng nõn của Mục Hiểu Hiểu, lắc lắc đầu, lại nhìn Điền Chí Thành nho nhã lịch sự, trông đều không giống người biết nấu cơm.
"Tôi thấy cô cậu vẫn nên mua cơm ngoài ăn đi, ở ngay đầu ngõ ấy, có tiệm chuyên bán cơm, ba bữa một ngày đều có."
"Hay là mua một cái lò than đi, tay nghề của em không tốt bằng mẹ, nhưng vẫn có thể làm mấy món đơn giản." Mục Hiểu Hiểu nhỏ giọng nói. "Được, mua một cái đi." Điền Chí Thành dùng đinh cố định tấm ván gỗ cuối cùng, đứng dậy nói: "Để anh nấu cơm là được, không làm được cỗ bàn thịnh soạn, nhưng nấu mì hầm canh anh vẫn có thể làm."
Vì tiết kiệm tiền, lúc mới đi làm Điền Chí Thành ngày thường đều tự nấu cơm ăn. Không thể gọi là ngon, nhưng vẫn có thể nuốt trôi.
Nhưng mà cái gọi là tay nghề nấu nướng, còn không phải là quen tay hay việc sao, nấu càng nhiều càng rút ra được kinh nghiệm, thức ăn làm ra cũng càng ngon.
Vả lại bà xã anh có một đôi tay trắng nõn mịn màng, nếu cả ngày nấu cơm rửa bát, nhất định sẽ làm hỏng đôi tay ấy.
"Ái chà, chồng cô thương cô thật đấy!" Bác gái cười trêu ghẹo Mục Hiểu Hiểu, lại vô cùng nhiệt tình nói cho Điền Chí Thành chỗ mua lò than.
"Cậu có thể mua than tổ ong ở nhà đầu hẻm kia, bảo đảm giá cả tiện nghi không lừa già dối trẻ, cô cậu đi mua có thể đọc tên tôi ra, cứ nói là Triệu Kim Hoa giới thiệu, còn có thể rẻ hơn một chút."
"Cảm ơn bác, lát nữa con sẽ đi xem."
Điền Chí Thành đáp ứng một cách dứt khoát, Triệu Kim Hoa nhớ tới hai đồng tiền công quét tước vệ sinh hôm trước, thầm nghĩ, đôi vợ chồng này gia cảnh không kém, làm người cũng hào phóng, nụ cười trên mặt càng tươi tắn.
"Nhà tôi ở ngay phía trước, hai vợ chồng son nếu có việc gì cần hỗ trợ, cứ tới tìm tôi nhé!" Triệu Kim Hoa võ ngực nói.
Điền Chí Thành nghĩ thầm bác gái này cũng rất nhiệt tình, ra ngoài sinh sống gặp được hàng xóm thế này thật là quý hóa.
Ngay sau đó, Triệu Kim hoa nói: "Nhìn hai cô cậu có vẻ là phần tử trí thức, những việc nặng nhọc nếu không làm được cũng có thể tìm tôi, quét tước vệ sinh còn bao đổ ống nhổ, nếu trả tiền theo tháng tôi cũng có thể giảm tiền công một chút"...
Hóa ra bác gái Triệu nhiệt tình là để tìm kiếm cơ hội việc làm.
Nụ cười trên mặt Điền Chí Thành hơi đọng lại một chút, anh nhìn về phía Mục Hiểu Hiểu, thấy cô đang cúi đầu cười trộm.
Cuối cùng Điền Chí Thành vẫn nhận lời Triệu Kim Hoa, nếu cần người quét tước vệ sinh thì sẽ tìm bà đầu tiên, lúc này Triệu Kim Hoa mới chầm chậm rời đi.
Phòng khách hiện tại có chút đơn sơ, chỉ có một cái bàn ăn dài màu nâu, sáu cái ghế tựa, trong góc còn có một cái chậu hoa bằng sứ Thanh Hoa đã được lau khô, đất và lá cây khô bên trong đã dọn sạch, chỉ có cái chậu hoa không.
"Chúng ta mua một chút hoa về trồng, lại đi tìm một ít đồ đạc sắp xếp vào, là sẽ có chút bộ dáng của tổ ấm." Mục Hiểu Hiểu từ nhỏ lớn lên ở Thượng Hải, cô biết rõ có thể tìm được đồ đạc tiện nghi ở nơi nào.
Hai người sắp xếp lại phòng thêm một lần, khóa cổng đi mua lò than .
Bạn cần đăng nhập để bình luận