Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 82
Trong phòng nhất thời an tĩnh lại, Mai Quyên xấu hổ đứng một bên, cô biết bản thân đã đưa ra một biện pháp đáng xấu hổ.
Mai Quyên không dám nói gì nữa, yên lặng trở về giường. ...
Điền Kiến Thiết từ sớm đã nhận được tin tức, anh ta biết kỳ thi đại học sẽ được khôi phục, trong lòng anh ta nghĩ đến Mục Hiểu Hiểu trước tiên.
Chờ cuộc thi được mở ra, các nhóm thanh niên trí thức đều đi báo danh thi đại học, sống trong thành phố và sống ở nông thông cách xa một trời một vực, nếu có cơ hội trở về thành phố này, Mục Hiểu Hiểu sẽ còn nguyện ý gả cho một tên chân đất nghèo kiết xác ở nông thôn như Điền Chí Thành sao?
Điền Kiến Thiết rất tự tin về bản thân sẽ thi đậu đại học, đến lúc đó anh ta và Mục Hiểu Hiểu cùng báo danh một trường đại học, chờ ở chung một thời gian, Điền Kiến Thiết tin tưởng Mục Hiểu Hiểu sẽ chấp nhận tình cảm chân thành của anh ta.
Anh ta mới là người đã được định trước sẽ cùng Mục Hiểu Hiểu ở bên nhau, nghĩ đến cái tên lưu manh Điền Chí Thành, tên lưu manh này không được đi học cũng chưa từng đọc qua sách, nhân phẩm thì thấp kém, căn bản không xứng đôi với Mục Hiểu Hiểu.
Điền Kiến Thiết chuẩn bị hai cuốn sách giáo khoa cấp ba, rồi đi tới khu nhà của nhóm thanh niên trí thức tìm Mục Hiểu Hiểu.
Thời điểm Mục Hiểu Hiểu bị gọi ra, cô còn tưởng người đến tìm cô là Điền Chí Thành, cô ở trong phòng ngơ ngác hồi lâu mới đi ra ngoài, khi ra tới sân phía trước khu nhà, mới biết người đến tìm cô là Điền Kiến Thiết.
Mục Hiểu Hiểu có ấn tượng rất không tốt về Điền Kiến Thiết, cô lập tức xoay người trở về.
"Hiểu Hiểu!" Điền Kiến Thiết vội vàng ngăn lại Mục Hiểu Hiểu, anh ta giải thích: "Hiểu Hiểu, tôi tìm em là muốn giúp đỡ em, trước hết em hãy nghe tôi nói cái đã."
Mục Hiểu Hiểu lui ra sau hai bước để kéo dài khoảng cách với Điền Kiến Thiết, cô lạnh lùng nhìn anh ta: “Anh giúp tôi?”
"Đúng vậy." Điền Kiến Thiết khẳng định gật đầu, anh ta lấy ra hai cuốn sách giáo khoa cấp ba đưa cho cô, rồi khuyên nhủ: "Hiểu Hiểu, thi đại học là một cơ hội khó có được, cô nhất định phải nắm lấy cơ hội này, sống ở nông thôn rất khổ, một cô gái như cô không nên ở lại nông thôn chịu khổ như vậy. Cô không nghĩ đến việc đi học đại học sao? Thế giới bên ngoài bao la rông lớn, còn cô lại xuất sắc như vây, cô cam tâm bị nhốt ở vùng nông thôn này sao?"
Điền Kiến Thiết thấy Mục Hiểu Hiểu không trả lời, liền vội vàng nói tiếp: "Điền Chí Thành không phải là người tốt lành gì, tên này biết nói lời ngon tiếng ngọt, biết cách lấy lòng mấy cô gái như cô, nhân phẩm của anh ta thấp kém, cô gả cho anh ta chính là một chuyện sỉ nhục đối với cô. Tuy rằng tôi không biết cách ăn nói, nhưng tấm chân tình của tôi rất chân thành, Hiểu Hiểu, chúng ta cùng nhau ôn tập, cùng về thành phố, thi vào cùng một trường, tôi..."
"Đủ rồi!"
Sắc mặt của Mục Hiểu Hiểu rất lạnh lùng, thời điểm ở văn phòng chỉ đạo Vương, cô liền biết người đàn ông tên Điền Kiến Thiết này không phải là người tốt lành gì.
Hiện tại anh ta lại tới đây lừa gạt cô, còn mắng chửi nhân phẩm của Điền Chí Thành, tên này còn tự cao cho rằng bản thân rất đúng đắn, còn dám thổ lộ tình cảm với cô.
Điền Kiến Thiết muốn thi hay không thi đại học, thâm tình hay chân thành thì có liên quan gì đến cô?
"Điền đồng chí, anh luôn miệng nói Điền Chí Thành có bao nhiêu thấp kém tỉ tiện, vậy còn anh? Thái độ và hành vi hiện tại của anh, chẳng lẽ không tỉ tiện sao?" Mục Hiểu Hiểu lạnh lùng trừng mắt nhìn Điền Kiến Thiết, ngữ khí của cô càng thêm lạnh nhạt: "Tôi gả hay không gả cho Điền Chí Thành, thi hay không thi đại học, có trở về thành phố được hay không, cùng anh không có một chút quan hệ nào, hy vọng từ nay về sau anh đừng đến quấy rầy tôi nữa, nếu không tôi sẽ báo cáo chuyện này với chỉ đạo Vương, nói với ông ấy là anh quấy rối tôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận