Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 171

Chương 171Chương 171
Đỗ Trình Hiên cứ nghĩ đến việc Mục Hiểu Hiểu phải chịu sự bắt nạt của kẻ khác hồi ở nông thôn, trong lòng liền nhất thời tức giận, anh ta nhìn chằm chằm vào Điền Chí Thành, nói với Mục Hiểu Hiểu: "Hiểu Hiểu, em qua đây."
Mục Hiểu Hiểu thấy anh mắt Đỗ Trình Hiên không đúng, liền lập tức giải thích: “Anh Trình Hiên, gia đình của Chí Thành tuy ở quê, nhưng con người anh ấy rất tốt, cả gia đình anh ấy cũng đều cực kỳ săn sóc em, nhất là mẹ anh ấy, bà xem em chẳng khác gì con gái ruột của bà cả."
Cô đoán Đỗ Trình Hiên hiểu lầm chuyện cô gả cho Đường Chí Thành là đang chịu ấm ức, nhưng thực tế không phải vậy, gia đình Điền Chí Thành dù không có điều kiện, nhưng cuộc sống không hề khổ sở chút nào, ngược lại còn làm cho cô cảm thấy thoải mái vô cùng.
"Em đừng có bị lừa, người ta dùng thủ đoạn để lấy được em về, chẳng qua là muốn đưa em về lại thành phố, rồi dựa vào tiền trợ cấp gia đình cho em để làm giàu thôi?" Đỗ Trình Hiên cay đắng nhìn Mục Hiểu Hiểu: "Sao bây giờ em còn nói thay cho hắn nữa, em không thể gả cho loại người này được, tuyệt đối không được!" Đỗ Trình Hiên cực kỳ tức tối, anh ta không thể đứng nhìn Mục Hiểu Hiểu nhảy vào hố lửa được.
“Anh Trình Hiên, anh đang nói cái gì vậy?"
Mục Hiểu Hiểu ngẩn ra, sao cô lại không biết lí do Điền Chí Thành đưa cô lên thành phố cơ chứ, hơn thế nữa, trợ cấp của cô có bao nhiêu tiền đâu, Điền Chí Thành mới không thèm thuồng cái số lẻ đó.
Còn về thủ đoạn... xác thực là có một chút xíu, nhưng nếu không thì bọn họ sẽ thực sự không có sự qua lại, nghĩ đến đây Mục Hiểu Hiểu nhịn không được nhìn vê phía Điên Chí Thành một cái.
Nhưng bây giờ, điều quan trọng là phải giải quyết mọi chuyện thật rõ ràng đã.
“Anh Trình Hiên, anh nghe em nói cái đã." Mục Hiểu Hiểu nhìn Đỗ Trình Hiên, nghiêm túc nói: "Anh ấy không có đòi theo em lên đây, anh ấy là cùng với em tới học đại học, hơn cả là mấy tháng này em không hề đi rút tiền.
Chí Thành vẫn nuôi được em, còn nữa, Chí Thành và mẹ anh ấy đối xử với em tốt lắm, em có cảm giác như bản thân đã tìm được gia đình nơi mình thuộc về, anh Trình Hiên, hiện tại em rất hạnh phúc, cảm ơn anh đã lo lắng cho em, em vui lắm."
Đỗ Trình Hiên ngập ngừng hỏi lại: "Thật sao?"
Mục Hiểu Hiểu gật đầu thật mạnh, có chút dở khóc dở cười: "Thật đó!"
Đỗ Trình Hiên lặng người, sau đó bật cười: "Xem ra, là anh hiểu lầm thật rồi...
Thật tốt vì em ấy không phải chịu ấm ức, Đỗ Trình Hiên thở phào nhẹ nhõm, cũng bỏ bớt đi thành kiến trước đó, trông lại Điên Chí Thành một lần nữa, càng nhìn thấy nhiều điểm khác biệt.
Cái khác không nói, chỉ riêng bộ dáng thanh tú của Điền Chí Thành, cùng ánh mắt chính trực kia thôi, là đã thấy không giống mấy loại người không trong sạch rồi.
"Thành thật xin lỗi, vừa rồi đã hiểu lầm cậu, anh cũng là...
"Không sao đâu, em hiểu cả mà, anh chỉ là quá quan tâm nên mới nông nổi như vậy." Điền Chí Thành cắt ngang lời giải thích của Đỗ Trình Hiên, trông thấy bộ dáng vội vội vàng vàng lúc nãy của anh ta vừa rồi, rõ ràng là đang thật lòng xem Mục Hiểu Hiểu như em gái ruột.
Tuy nói Đỗ Trình Hiên hiểu lầm anh, nhưng nếu như anh không xuyên qua đây, khả năng cao những lời Đỗ Trình Hiên nói ban nấy, không khéo lại trở thành sự thật cũng nên.
Đỗ Trình Hiên này dù không có quan hệ gì với Mục Hiểu Hiểu, nhưng lại vô cùng yêu thương bảo bọc Mục Hiểu Hiểu, thậm chí còn tốt hơn gấp cả trăm lần những người thân máu mủ kia.
Hai bên giải trừ được hiểu lầm, không khí giương cung bạt kiếm cũng dần biến mất, trong phòng nhất thời trở nên hài hòa hơn nhiều.
Người bên ngoài nghe được bên trong có tiếng cười truyền ra, lúc này mới đẩy cửa mang đồ ăn bước vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận