Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 196

Chương 196Chương 196
Bà và Chu chính là vợ chồng hợp pháp, Chu Chính là tiêu tiền cho con gái mình, đó là điều đương nhiên.
Chu Lỗi ở một bên lại nhíu mày, bộ dáng của hắn giống với bộ dạng giống Chu Chính, khuôn mặt nhã nhặn đôn hậu, thế nhưng trong ánh mắt Chu Lỗi luôn có thêm một tia nham hiểm, lúc hắn nghe Chu Chính đang muốn mua nhà cho Mục Hiểu Hiểu, liền vô cùng tức giận, chỉ sợ không nhịn nổi mà phát tác.
Tất cả tài sản của nhà họ Chu, trong mắt Chu Lỗi, tương lai đều là của hắn, Mục Hiểu Hiểu chỉ là con chồng trước của mẹ kế, có tư cách gì hưởng dụng tiền của hắn.
Nhưng mà, mặc kệ trong lòng hắn có chán ghét hai mẹ con Vương Tĩnh và Mục Hiểu Hiểu mạnh mẽ chèn vào nhà họ Chu bọn họ, nhưng bề ngoài hắn vẫn nho nhã lễ độ.
Bởi vì Chu Lỗi biết cha hắn thích Vương Tĩnh, khi còn bé hắn không biết sử dụng mưu kế, mỗi lần làm xấu ở trước mặt Vương Tĩnh, mỗi lần đều bị ba hắn đánh một trận.
Thời gian dài hắn đã hiểu, về sau hắn đều dùng thủ đoạn đùa giỡn trong âm thầm, giống như là việc điều người về nông thôn lần đó, không phải hắn làm rất thành công.
Không chỉ đuổi nhóc quỷ chán ghét này đi, còn khiến cho Vương Tĩnh thương tâm buồn bã lâu như vậy.
Nhưng mà khiến cho Chu Lỗi không nghĩ tới chính là, vậy mà Mục Hiểu Hiểu có thể thông qua thi đại học trở lại Thượng Thành.
Trong lòng ba hắn lúc này lại mang theo áy náy đối với Mục Hiểu Hiểu, Mục Hiểu Hiểu đã trở lại, không chừng trợ cấp bao nhiêu, nghĩ tới đây Chu Lỗi càng cảm thấy ghê tởm, càng thêm chán ghét Mục Hiểu Hiểu.
Thế nhưng trên mặt, Chu Lỗi vẫn không lộ thay đổi nào.
"Lộ Lộ không phải cũng sắp kết hôn rồi sao? Dù sao gia thế nhà họ Trân cũng không kém, nếu nhà chúng ta gả cho ít, người ngoài nhìn vào cũng không được, không thì đợi Lộ Lộ kết hôn xong, rồi lại mua nhà cho Hiểu Hiểu đi? Đến lúc đó con cũng bỏ ra chút tiền, mua cho Hiểu Hiểu một căn nhà lớn hơn một chút." Chu Lỗi cười nhạt nói.
Những lời này khiến Chu Chính và Vương Tĩnh đều nhìn về phía hắn.
"Đồ cưới của Lộ Lộ chắc chắn sẽ không ít, việc này không có xung đột mấy với việc mua nhà cho Hiểu Hiểu, tiền của con tự mình giữ lại, nếu muốn làm một người anh trai tốt, thì mua cái khác cho Hiểu Hiểu là được."
Chu Chính cho rằng trong lòng Chu Lỗi áy náy là vì chuyện lúc trước Mục Hiểu Hiểu về nông thôn, cho một tia hảo cảm đối với con trai mình, nhân dịp này để cho nó bồi thường Hiểu Hiểu một chút, coi như là một lời xin lỗi muộn màng.
Vương Tĩnh nhìn nụ cười giả trên mặt Chu Lỗi, trong lòng có hơi ghê tởm, bà biết tâm tư nhỏ của Chu Lỗi, Hiểu Hiểu của bà cũng không cần đồ đạc của Chu Lỗi, bà ngại cầm tay bẩn.
"Các cậu còn trẻ, tiền lương mới bao nhiêu, vẫn nên giữ lại tự mình tiêu xài đi.' Vương Tĩnh cười cười, nhìn Chu Chính nói: "Chuyện tiền bạc các cậu cũng không cần lo lắng, tôi và ba các cậu mấy năm nay cũng tiết kiệm được tiền, trừ đi tiền hôn sự mấy người các cậu, mặt khác vẫn có thể mua mấy căn nhà, còn thừa."
Chu Lỗi không muốn cho Hiểu Hiểu của bà tiền của nhà họ Chu, nhưng bà lại muốn tiêu!
Chu Lộ đứng một bên không đồng ý nói: "Con cũng không nói con muốn lập gia đình, ba, dì Tĩnh, Hiểu Hiểu đều đã trở về, chắc chắn sẽ không quay về nông thôn làm thanh niên nữa, con còn trẻ, không muốn kết hôn sớm như vậy." "Nói bậy cái gì, ba đều nói với chú Trần của con rồi, hôn sự của các con đã quyết định, con nói không kết là không kết sao?" Chu Chính nghiêm túc hẳn lên, còn giống như đúc, dù sao cũng là người đã làm phó giám đốc nhiều năm, vẫn có vài phần uy thị.
"Ba, con lại không thích người ta, con không muốn gả." Chu Lộ kéo Chu Lỗi, cố gắng để mình dựa vào bên cạnh Chu Lỗi, muốn ngăn trở ánh mắt Chu Chính, sau đó nhỏ giọng lẩm bẩm nói: 'Ba và dì Tĩnh không phải là thích lẫn nhau mới kết hôn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận