Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70

Chương 57

Chương 57Chương 57
Điền Kiến Thiết ngưng một hồi rồi giọng điệu dần trở nên nghiêm túc nói: "Nếu đồng chí Mục Hiểu Hiểu bị ép buộc bởi lễ nghĩa nên mới đồng ý gả cho Điền Chí Thành, điều đó có nghĩa là Điền Chí Thành đã dùng thủ đoạn bỉ ổi, tên khốn hắn xúc phạm nữ thanh niên trí thức như hắn phải nên bị xét xử tội dở thói lưu manh."
"Anh để tôi suy nghĩ đã." Vương Cương nắm lấy ấm trà mà suy nghĩ.
"Chỉ đạo viên Vương, tên Điền Chí Thành này từ nhỏ đã thích trộm gà bắt chó, nếu không nghiêm túc trừng phạt hắn thì sau này ai còn cho thanh niên trí thức vào thôn góp sức chứ?”
Điền Kiến Thiết tỏ vẻ rất chính nghĩa, tuy rằng hắn và gia đình Điền Chí Thành ở kế bên nhau, nhưng cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy đối phương trộm gà bắt chó, nhưng mà người trong thôn đều nói như vậy, thì chắc chắn không sai đi đâu được.
Nếu không tại sao những người khác đều yên ổn, chỉ riêng Điền Chí Thành là mang tiếng xấu chứ.
Trong ký túc xá, Mai Quyên và Đỗ Phương đều đã đi sang ký túc xá khác để chơi, Mục Hiểu Hiểu lười cử động, nên chui rúc trên giường đọc sách. Đang tập trung đọc, thì bên ngoài có người gọi cô ấy: "Hiểu Hiểu, Chỉ đạo viên bảo ta nói với cô là anh ấy có việc muốn tìm cô, bảo cô hãy đến gặp anh ấy một chuyến, tôi còn có việc nên đi trước đây."
Nói dứt lời liền cười đùa với người bạn bên cạnh mà rời đi.
Mục Hiểu Hiểu sững sờ một lát, tuy là trong lòng có chút thắc mắc, nhưng vẫn cất sách đi rồi đứng dậy.
Cô ấy mang giày vào và mặc chiếc áo khoác mỏng, trước khi ra ngoài đã tiện tay khóa cửa lại.
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Hội thanh niên trí thức viện là một khuôn viên rộng lớn, trái phải hai bên đều có một tòa nhà hai tầng, chính giữa ngăn cách bởi vài căn nhà một tầng, đó chính là nơi làm việc và cư trú của Chỉ đạo viên.
"Chỉ đạo viên Vương, anh tìm tôi ư?" Mục Hiểu Hiểu đứng ngoài gõ cửa một cái, hai người đàn ông trong phòng cùng lúc nhìn về phía cô ấy.
"Đồng chí Hiểu Hiểu, vào trong này ngồi đi đã." Trên mặt Vương Cương nở nụ cười vô cùng thân thiện.
Điền Kiến Thiết ngồi ở bên tay phải của Vương Cương, liền đứng dậy gật đầu một cái với Mục Hiểu Hiểu, ánh mắt dịu dàng và mỉm cười chào hỏi: "Chào cô, đồng chí Hiểu Hiểu."
"Chào anh." Mục Hiểu Hiểu gật đầu với anh ấy rồi ngồi xuống đối diện Vương Cương, đợi Vương Cương mở miệng nói.
"Nghe nói mấy hôm nay tôi lên thành phố báo cáo, đồng chí Hiểu Hiểu đã gặp vài khó khăn phải không?” Vương Cương thấy Mục Hiểu Hiểu tỏ vẻ thắc mắc nên cũng không vòng vo mà thẳng thắn nói: "Chính là về việc Điền Chí Thành đã dùng thủ đoạn bất thường để bắt cô kết hôn với anh ấy ấy mà."
Sắc mặt của Mục Hiểu Hiểu bỗng chốc trắng bệch, cô ấy lập tức cảm thấy xấu hổ khi nói về vấn đề này trước mặt hai đồng chí nam.
"Đồng chí Hiểu Hiểu, thanh niên trí thức các cô lên núi xuống ruộng, đều là đang hết mình vì sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội vĩ đại. Nếu thanh niên trí thức có khó khăn và gặp vấn đề, thì tổ chức cấp trên nhất định sẽ quan tâm, gặp khó khăn thì giải quyết khó khăn, có vấn đề thì giải quyết vấn đề."
Vương Cương thấy Mục Hiểu Hiểu cúi mặt nhìn xuống, mím chặt đôi môi, liền an ủi rằng: "Nếu cô thực sự không đồng ý kết hôn với Điền Chí Thành, thì có thể nói ra, ta sẽ báo cáo với lãnh đạo thôn Chu Điền, Điền Chí Thành dở thói côn đồ với đồng chí nữ thế này thì phải nên xét xử hắn về tội lưu manh, như vậy mới có thể gột rửa bầu không khí và bảo vệ các đồng chí nữ thanh niên trí thức của chúng ta."
"Đồng chí Hiểu Hiểu, cô đừng sợ. Mấy ngày trước, Chỉ đạo viên Vương vắng mặt, lãnh đạo trong thôn cũng đều lên thành thị cả. Giờ đây Chỉ đạo viên Vương đang có ở đây, cô có thể để anh ấy ra mặt dùm cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận