Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70
Chương 191
Vương Tĩnh đưa tay lau hết nước mắt trên mặt, bà nhìn thái độ của Mục Hiểu Hiểu, phát hiện con gái rất thân thiết với Điền Chí Thành, cũng rất tin tưởng anh, bà đoán người đàn ông tên Điền Chí Thành đối xử với chắc chắn không tệ.
"Chí Thành phải không? Cháu và Hiểu Hiểu quen biết nhau khi nào?" Vương Tĩnh dịu dàng cười với Điền Chí Thành, bà nói: "Cháu đừng hiểu lầm nhé, không phải bác không đồng ý hôn nhân của hai đứa, do Hiểu Hiểu không gửi thư về nhà báo tin, nên bác không có thông tin về cháu, cũng không hiểu về cháu lắm. Nếu không thì Hiểu Hiểu tới nói với bác cũng được, bác chỉ có một cô con gái là Hiểu Hiểu, đối tượng kết hôn với Hiểu Hiểu, người là mẹ như bác phải tìm hiểu một chút chứ."
Thái độ của Vương Tĩnh khá ôn hòa, trong lời nói của bà có chút ý dỗ dành đứa nhỏ.
"Con quen biết anh ấy ở thôn Chu Điền, tuy anh ấy là người nông thôn, nhưng là người tốt bụng chất phác, không ít lần giúp đỡ con."
Nét mặt của Mục Hiểu Hiểu cũng ôn hòa hơn, cô đã chịu nói chuyện với Vương Tĩnh, lời cô nói chỉ là cảm nhận của cô với Điền Chí Thành, phẩm chất "tốt bụng chất phác" của anh chỉ áp dụng với Mục Hiểu Hiểu, còn những người khác trong thôn chưa bao giờ cảm nhận được phẩm chất này từ anh.
"Người nhà quê thì có làm sao, chỉ cần thành thật chất phát, là người tốt bụng, con bé Hiểu Hiểu sống nông thôn rất vất vả, cháu chắc đã giúp đỡ con bé rất nhiều." Vương Tĩnh nhìn thấy con gái chịu nói chuyện với bà, thái độ của bà càng thân thiện hơn, đối với Điền Chí Thành bà càng không có ý kiến phản đối nào.
Dù sao thì ấn tượng ban đầu là quan trọng nhất, Vương Tĩnh cảm thấy Điền Chí Thành là một người đàn ông đáng tin cậy, Hiểu Hiểu đã nói lúc cô ở nông thôn, Chí Thành luôn giúp đỡ cô, điều này khẳng định một việc là anh rất yêu con gái bà.
"Hiểu Hiểu cũng giúp đỡ cháu rất nhiều, có thể cưới được Hiểu Hiểu là phúc khí lớn nhất trong đời cháu, ngoài ra Hiểu Hiểu còn dạy bù cho cháu, cháu mới có thể cùng Hiểu Hiểu thi đậu cùng trường đại học."
"Hai đứa thi đậu vào cùng một trường đại học sao?" Vương Tĩnh kinh ngạc, bất quá bà càng vui mừng nhiều hơn.
Cuộc sống hiện tại ở nông thôn không tốt lắm, nếu cả hai vợ chồng con gái bà đều đậu đại học, là sinh viên thì sau khi tốt nghiệp sẽ có cuộc sống nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Bà chỉ có một cô con gái Hiểu Hiểu, sau này con bà lại có chút tiền trợ cấp, tốt nghiệp xong, ở thành phố an gia lập nghiệp, vậy sẽ càng tốt đẹp.
Điều kiện kinh tế của Chu gia không tệ, Chu Chính ở chức phó quản đốc 10 năm nay, dạo gần đây có thông tin quản đốc đã đến tuổi sắp về hưu, với tư lịch cùng kinh nghiệm nhiều năm của Chu Chính thì có tám phần sẽ được lên thay.
Tiền tiết kiệm của Chu gia tích trữ không ít, tất cả đều do bà nắm trong tay, con gái ruột của bà thua thiệt trong tay Chu gia nhiều năm như vậy, bà muốn trợ cấp cho con gái là điều đương nhiên, Chu Chính cũng không dám có ý kiến với bà.
Còn hai anh em Chu Lỗi, Chu Lộ, hiện tại Vương Tĩnh không quan tâm suy nghĩ của hai anh em họ, hai đứa này gọi bà là dì mười mấy năm nay.
Ban đầu bà còn nghĩ là do mấy đứa nhỏ ngại ngùng, hiện tại bà mới biết được căn bản là hai đứa chúng nó không xem bà và Hiểu Hiểu là người nhà, nếu đã như vậy, thì bà cần gì quan tâm để ý suy nghĩ của hai anh em bọn chúng.
Chu Lỗi làm hại con gái Hiểu Hiểu của bà phải chịu khổ nhiều năm như vậy, từ nhỏ đã bắt đầu bắt nạt Hiểu Hiểu, dù bà có lấy toàn bộ tài sản của Chu gia trợ cấp hết cho Hiểu Hiểu, cũng không quá đáng.
Vương Tĩnh là một người phu nữ có tính cách mạnh mẽ, chỉ khi đối xử với mấy người thân bên cạnh, bà mới thu hồi lại nanh vuốt sắc bén của bản thân, chỉ lộ ra vẻ mặt dịu dàng hiền lành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận